Edit: Tiệm Bánh Sò
"Em... em..." Kỳ Anh Anh vừa khóc vừa nấc, rốt cuộc cũng nói thật lòng mình: "... có thể ôm một con mèo của chị không?"
"À... là vì vậy sao?" Văn Tâm dở khóc dở cười.
Mà trên khung bình luận đã cười điên rồi.
"Như vầy là chôn vùi đạo đức hay là thiếu hụt nhân tính đây?"
"Tổn thọ! Đường đường là đại thiếu gia nhà họ Kỳ, CEO của tập đoàn Kỳ Thị, vậy mà lại không đáng giá bằng bốn con mèo?!"
"Xem ra Anh Anh đã ngộ ra rồi, mèo còn đáng tin hơn đàn ông nhiều."
"Anh Anh, nhà chị cũng có mèo đó, em xem thử có thích không nè, chị không cần anh của em đâu, chị chỉ cần cái vương miệng trên đầu em là được rồi, thật đó!"
"Giờ khắc này, tui thiệt muốn đưa mic cho Tổng giám đốc Kỳ, phỏng vấn thử tâm trạng Tổng giám đốc Kỳ lúc này thế nào."
Tổng giám đốc Kỳ thật yên lặng thu hồi bước chân sắp bước vào phòng bếp, coi như chưa nghe thấy gì hết.
Kỳ Anh Anh dùng đôi mắt đáng thương như thỏ con nhìn Văn Tâm: "Không nhường anh trai cho chị, chị sẽ không đồng ý cho em ôm đúng không?"
Trong đầu óc đơn giản của Kỳ Anh Anh, Văn Tâm là "tình địch" của cô bé, cũng chính là quan hệ cạnh tranh. Có thể ví như là hai nữ sinh đối nghịch nhau trong trường vậy. Mà hiện tại, mình có điều muốn xin Văn Tâm, hiển nhiên Văn Tâm có thể dùng nó áp chế mình từ bỏ anh trai.
Kỳ Trưng chính là người anh trai mà từ nhỏ Kỳ Anh Anh đã yêu thích sùng bái nhất. Anh ấy không có gì không biết, không có gì không làm được, mặc kệ Kỳ Anh Anh có vấn đề gì thì Kỳ Trưng cũng có thể cho cô một đáp án hoàn mỹ mà không giống những người lớn khác lừa gạt cô bé cho qua chuyện. Không chỉ vậy, Kỳ Trưng còn rất đẹp trai, là người đẹp trai nhất trong lòng Kỳ Anh Anh. Có lần anh Kỳ Trưng đến đón cô bé tan học, tất cả các cô giáo đều trộm đỏ mặt, ngay cả mẹ của các bạn học gặp anh Kỳ Trưng cũng dịu dàng nhỏ nhẹ lại.
Nhưng, nhưng mà... Dù anh Kỳ Trưng có nhiều ưu điểm như vậy, nhưng anh ấy đâu có lông xù đâu! Vả lại anh ấy còn cao lớn như vậy nữa, hoàn toàn không thể ôm vào lòng được. Nghĩ đến chuyện này, anh trai cao cao tại thượng xa tận chân trời hình như cũng không tốt đến như vậy đâu.
Cuối cùng, Kỳ Anh Anh vẫn nhịn đau đưa ra sự lựa chọn. Thậm chí, để biểu đạt thành ý của mình, Kỳ Anh Anh còn lưu loát kể cho Văn Tâm hàng tá sở thích của Kỳ Trưng: "Anh trai em thích ăn bò bít bết sốt tỏi nhất, thích mặc tây trang màu đen, hay dùng keo xịt tóc của thương hiệu Pháp..."
"Từ từ từ từ." Sợ cô nhóc này không cẩn thận lột sạch anh trai mình, Văn Tâm nhanh chóng ngắt dừng: "Em thích con mèo nào, chị ôm lại cho em."
"Bé mèo con đáng yêu kia có được không?" Kỳ Anh Anh hít hít mũi, ngừng khóc.
"Đương nhiên là được." Văn Tâm gật đầu đồng ý, giao việc trong bếp cho nhân viên công tác trông coi, sau đó kéo tay Kỳ Anh Anh, vừa đi vừa dặn dò: "Nhưng thân thể bé mèo con rất yếu ớt, em phải hứa với chị phải cẩn thận nhẹ nhàng chút nhé."
BẠN ĐANG ĐỌC
Mèo tôi nuôi đều là Đại lão
Romance🐈 MÈO TÔI NUÔI ĐỀU LÀ ĐẠI LÃO 🐈 💥 Tác giả: Bạch Dạ Vị Minh 💥 Thể loại: Xuyên thư, hiện đại, ngọt sủng, hài hước 💥 Tình trạng: Đang edit 💥 Số chương: 126 chương + 5 phiên ngoại 💥 Edit: Tiệm Bánh Sò Một câu chuyện hài hước về hành t...