Chương 5. Con là khỉ con của hai chúng ta
Edit: Ha
Cố Giai Mính cảm nhận được lực đạo không nhẹ không nặng trên vai, trái tim phốc phốc một tiếng, cảm giác toàn thân mình tất cả lông và xương đều căng thẳng, hắn mặt không cảm xúc nói: "Chờ tôi nạp thêm hai trăm đồng tiền điện thoại, xem hiện tại còn có ưu đãi hay không."
Chưa từng nghe nói qua cái lý do này Mặc tổng hơi nhíu mày, không rõ sinh con cùng nạp tiền điện thoại có liên quan gì với nhau.
Vốn là một đề tài rất mập mờ, cứ như vậy bị Cố Tiểu Yêu tán gẫu đến chết.
Mặc Trạch Dương vẻ mặt mờ mịt, khó hiểu truy vấn: "Ba, đây có phải là mua lớn tặng nhỏ hay không?..."
Cố Giai Mính nhét một hạt đậu phộng vào miệng Mặc Trạch Dương, tức giận nói: "Câm miệng đi! Nhai đậu phộng nghiến răng đi!"
Mặc Uẩn Tề ôm Mặc Trạch Dương ra khỏi phòng bếp, mỉm cười nói: "Đúng, mua lớn tặng nhỏ, mua một tặng hai, có thể còn tặng ba. "
Mặc Trạch Dương nhíu mày, đồng tình nhìn Mặc Uẩn Tề: "Có phải ông không có tiền mới tới tìm chúng tôi không? Ông làm ăn như vậy khẳng định lỗ vốn, về sau không cần tặng nhiều như vậy."
Mặc Uẩn Tề bật cười, bé con còn rất có đầu óc làm ăn.
Mặc Trạch Dương còn chưa biết dùng đũa, có lẽ móng vuốt không dễ phân chia, những thứ khác đều có thể học vừa nhanh vừa tốt, duy chỉ có kỹ năng dùng đũa như thế nào cũng không học được. Cố Giai Mính vì thế mà mua cho nó cái nĩa và cái thìa mà tiểu bảo bối dùng, Mặc Trạch Dương nắm chặt, vô cùng kiên cường tự mình ăn cơm.
Cố Giai Mính cắt thịt đùi gà mềm mại thành miếng nhỏ, trộn với cơm, để Mặc Trạch Dương có thể tiện dùng thìa xúc.
Mặc Uẩn Tề đang cảm thấy hứng thú nhìn bữa ăn bảo bối của Mặc tiểu nhãi con, trên bàn trước người rầm một tiếng, một cái chậu so với chén canh buổi sáng còn lớn hơn đặt ở trước người, bát cơm lớn giống như một ngọn núi nhỏ, vì để chứa nhiều hơn một chút, bị người cố ý chụp thành một ngọn núi nhỏ.
Cố Giai Mính sảng khoái phất phất tay với anh: "Ăn đi! Đừng ngại! "Ăn nhiều một miếng, liền trả thêm một chút nợ, Cố Tiểu Yêu đều muốn vì cơ trí của mình mà khen ngợi.
Mặc tổng nghi hoặc nhìn cái chén có thể dùng chậu để hình dung, không dám tin lại đánh giá một lần nữa, "Đây là..."
"Cơm a, anh ở quốc gia Y không ăn cơm?" Cố Giai Mính nhướng mày, là yêu quái bình dân bản địa thật sự không thể lý giải những quý tộc hào môn các người sống chung với trái cây lệch lạc, ngay cả gạo cũng không ăn, thật sự là đáng thương quá đáng thương. Hắn rất tốt bụng liền phổ cập khoa học cho đối phương: "Gạo! Từ thời cổ đại đã là một trong những thực phẩm chủ yếu của Trung Quốc."
Mặc Trạch Dương liếm liếm khóe miệng, rất phối hợp lặp đi lặp lại một lần: "Gạo, gạo!"
Cố Giai Mính hài lòng xoa xoa đầu thằng nhóc, nhìn đi, con đường theo ba học tập của tiểu tử đều tốt hơn cha nó, điểm thông minh này khẳng định giống ba.
![](https://img.wattpad.com/cover/332734514-288-k676891.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
Sau khi cha ruột của con trai tìm tới cửa
HumorTác giả: Hắc miêu nghễ nghễ Như tên của nó, toàn văn ngọt ngào ấm manh! Năm năm trước, Cố Giai Mính từ trong hang núi bò ra để tu luyện trà trộn vào giới giải trí, vì khắc phục khuyết điểm tình cảm, lợi dụng diễn xuất xuất sắc, ở nước ngoài quyến r...