107: Lão Mặc có sừng ác ma màu đen trên đầu!

143 13 0
                                    

Chương 107: Lão Mặc có sừng ác ma màu đen trên đầu!
Edit: Ha

Nửa buổi sáng, Cố Giai Mính lướt tin tức địa phương liền nhìn thấy một tin tức như này: Mặc nhị thiếu gia bùng nổ scandal, con gái của sáu nhà giàu vì hắn tranh giành tình cảm, ở trước cửa công ty ầm ĩ ầm ĩ, bị nhị thiếu lãnh đạm cự tuyệt toàn bộ!

Tin tức này vừa ra, rất nhiều khán giả ăn dưa đều nhận định: Mặc nhị thiếu là tính tình lạnh lùng!

Thật vất vả Mặc gia đại thiếu gia tiết lộ tin tức muốn kết hôn, rốt cục cởi mũ tính lãnh cảm, Mặc nhị thiếu lại hoàn mỹ kế thừa ca ca hắn, căn bản không biết thương hương tiếc ngọc, sáu mỹ nhân một người cũng chướng mắt.

Kẻ thù chung của toàn bộ nam giới!

Nhưng mà việc này còn chưa xong, ngay sau đó lại xuất hiện hơn trăm người điên cuồng tỏ tình với Mặc nhị thiếu, bị Mặc nhị thiếu phái bảo tiêu bắt hết, dùng một đoàn xe đưa đến đồn cảnh sát, khán giả ăn dưa bao gồm cả Cố Giai Mính đều khiếp sợ, hơn trăm người! Cố Giai Mính nghĩ đến tấm nền của fan Mặc nhị thiếu, kéo Mặc Trạch Dương qua, vỗ hai cái mông nhỏ của nó, "Chú con sắp bị tên gấu con nhà con hại chết!"

Mặc Trạch Dương che mông vẻ mặt vô tội, "Ba bình tĩnh một chút, con là hồ ly con, không phải gấu con. ”

Cố Giai Mính mệt mỏi thở ra một hơi, hắn đã rất gấu rồi, gấu... Giống cha con!

Buổi trưa Mặc nhị thiếu liền gọi điện thoại cho người nhà, lại điều đi hai mươi mấy vệ sĩ, ngữ khí rất trầm thấp, nghe ra tâm tình rất nóng nảy.

Mẹ Mặc có chút lo lắng, "Đứa nhỏ này làm sao vậy? Có phải gặp phải chuyện gì không vừa lòng hay không?"

Mặc Uẩn Tề rất bình tĩnh an ủi nói: "Mẹ đừng lo lắng, hắn đã không còn nhỏ, biết mình làm chuyện gì sẽ gây ra hậu quả gì, chuyện chúng ta phải làm, là tin tưởng hắn. ”

Tay Cố Giai Mính cầm thìa run rẩy, quỷ tin tưởng anh! Chuyện tốt con trai anh làm đó!

Cố Tiểu Yêu trong lòng vẫn là thiện lương, con trai hắn hố chú nó, hắn hiện tại cũng không đành lòng đi tưởng tượng tâm tình Mặc nhị thiếu, gần đây hẳn là đều sẽ bị một ít hoa đào thối quấn lấy. Nếu có vận may, thật sự có thể có được một đóa hoa đào tốt còn có thể làm cho mẹ Mặc ma ma cao hứng một chút, nếu như tất cả đều là hoa đào thối... Cố Giai Mính lo lắng, nếu Mặc nhị thiếu gia không cẩn thận trêu chọc yêu tinh, bị yêu tinh bắt đi! Mẹ kiếp! Ngẫm lại liền ngược chết, làm mẹ sẽ khóc ngất!

Điều này chỉ đơn giản là không thể tốt hơn!

Cố Tiểu Yêu suy nghĩ tán loạn, cảm thấy cứ tiếp tục như vậy không được, Mặc Uẩn Tề gắp thức ăn cho hắn, nhắc nhở hắn: "Ăn cơm thật tốt, đừng suy nghĩ nhiều. ”

Khóe miệng Cố Giai Mính giật giật, người làm đại ca này thật sự là bình tĩnh.

Sau khi ăn cơm trưa, Cố Giai Mính bảo Buck chạy một chuyến, xem Mặc Nguyên Bân có bị yêu tinh bắt đi hay không.

Mặc tổng vẫn bình tĩnh như trước, rất chắc chắn em trai anh hiện tại vẫn còn, "Lão nhị là anh bồi dưỡng, cho dù là yêu tinh, muốn cùng hắn đấu cũng không nhất định sẽ thắng. ”

Cố Giai Mính tức giận trợn trắng mắt, giọng điệu có chút kiêu ngạo này là náo loạn cái gì?!

Lại muốn đánh cái mông nhỏ của Mặc Trạch Dương!

Mặc Trạch Dương thông minh chạy đi tìm bà nội, bà nội chính là lá chắn, ai đến cũng không sợ. Cố Giai Mính mệt mỏi, tiểu tử học hư, càng lớn lên tâm nhãn càng nhiều.

Mặc nhị thiếu gia hiện tại rất mất hứng, không biết vì sao lại đột nhiên xuất hiện nhiều người theo đuổi như vậy. Người trước kia có hảo cảm với hắn nhưng không dám thổ lộ hiện tại đều điên cuồng thổ lộ với hắn, lá gan siêu cấp lớn, như thế nào lại nóng bỏng như vậy. Nữ nhân còn tốt một chút, sau khi bị cự tuyệt còn vì mặt mũi, tức giận rời đi, nhưng vẫn buông lời tàn nhẫn, "Mặc Nguyên Bân, ngươi là đồ không có tim, ta nguyền rủa ngươi cả đời không chiếm được tình yêu đích thực!" “Mặc Nguyên Bân! Tôi không có được, những người khác đừng hòng chiếm được! Tôi tình nguyện hủy ngươi, cũng không để cho nữ nhân khác có được ngươi!" “Mặc Nguyên Bân gần đây ngươi ra ngoài cẩn thận một chút, ta muốn cùng ngươi đồng quy vu tận!"

Mặc nhị thiếu gia vẻ mặt tê dại, thậm chí muốn cười, tức giận!

Đáng giận nhất chính là buổi sáng hắn gặp được một người đàn ông, dùng máy bay điều khiển từ xa kéo biểu ngữ, đặt ở trước cửa công ty hắn, để cho không ít người vây xem, Mặc nhị thiếu trực tiếp bảo vệ sĩ bắt người, đưa vào cục.

Còn có người nửa đường không cẩn thận liếc hắn một cái, liền đuổi theo chạy tới, tuyên bố không phải hắn không gả, không phải hắn không cưới, muốn cùng hắn có một tình yêu vô song, cùng hắn tám kiếp quấn lấy, đến chết không xa!

Thậm chí có người còn trực tiếp cởi quần áo khoe cơ bắp, xem tôi đẹp trai thế nào, có bị cơ bắp của tôi mê hoặc Balabara hay không... Mặc nhị thiếu vẻ mặt lạnh lùng bảo vệ sĩ bắt tất cả bọn họ, đưa vào cục, một buổi sáng đã bắt được hơn trăm người, chú cảnh sát đều khiếp sợ, những người này là điên rồi sao, quấy rối tình dục nhị thiếu Mặc gia!

Đến giữa trưa, vốn nhị thiếu muốn về nhà ăn cơm, đột nhiên phát hiện xe để trong gara bị người ta phun sơn, một trái tim đỏ thẫm thật lớn!

Mặc nhị thiếu bây giờ thật sự tức giận, khuôn mặt nghiêm nghị đã biến thành băng sơn, khí tràng đều là màu đen trong phấn hồng, tấm nền đều giống như trên vải hồng hắt mực.

Trợ lý mua cơm đưa đến văn phòng, vệ sĩ tra ra là đã bỏ thuốc!

Mặc nhị thiếu cũng không thể ăn cơm trưa, ngồi ở văn phòng sắc mặt âm trầm giống như muốn ấp ủ bão tuyết, không bật điều hòa mà cả phòng làm việc đều lạnh lẽo. Mặc nhị thiếu gia không thể không điều vệ sĩ tới, thay xe, tức giận đến đỉnh đầu ong ong, cơm cũng không ăn được.

Lão Buck liếc mắt một cái, phát hiện Mặc nhị thiếu ngoại trừ tâm tình không tốt, những thứ khác đều là hoàn hảo, nhanh chóng trở về phục mệnh.

Cố Giai Mính thở phào nhẹ nhõm, nói với Mặc Uẩn Tề: "Em trai anh vẫn còn, không sao cả. ”

Mặc tổng tao nhã uống trà, nhìn kế hoạch hôn lễ, khẽ gật đầu, "Anh vẫn tin tưởng cậu ấy có thể xử lý tốt bất kỳ sự kiện bất ngờ nào. ”

Cố Giai Mính: "..."

Nói thật, hắn chỉ nhìn thấy sừng đen trên đỉnh đầu lão Mặc!

"Đúng rồi, Thi Kỳ gọi điện thoại cho tôi, nói muốn xin nghỉ phép trở về chơi một ngày, tôi đáp ứng."

Mặc Thi Kỳ năm nay mới học năm thứ hai, bình thường cũng cùng bạn học ở trường, Mặc gia cũng không có quan hệ gì với cô, tiểu cô nương chỉ có thể dựa vào điện thoại di động liên lạc với gia đình. Hiện tại biết bọn Cố Giai Mính đã trở về, Mặc Thi Kỳ đã không nhịn được nữa, cầu xin mẹ cầu anh cũng không bằng cầu chị dâu, vì thế Mặc tiểu muội gọi điện thoại cho Cố Giai Mính, khóc lóc cầu xin Cố Giai Mính cùng anh cả nàng cầu tình, để cho cô xin nghỉ phép trở về, chơi một ngày liền trở về.

Cố Tiểu Yêu rất không có nguyên tắc đáp ứng, bởi vì Mặc tiểu muội khóc lóc gì đó làm cho hắn chống đỡ không nổi, không thể nào thấy tiểu cô nương khóc, đứa nhỏ nhà người khác còn tốt, hắn chỉ biết đồng tình, cô nương nhà mình, Cố Giai Mính liền đau lòng, đáp ứng nàng, nói cái gì cũng đáp ứng nàng!

Kết quả cầu tình chính là: Cố Giai Mính cũng bị mắng!!

Mặc tổng nhíu mày, buông sách kế hoạch để xuống, đem câu nói hắn nói cho mình hoàn mỹ trả lại cho hắn, "Hiền mẫu nhiều bại nhi, sao con bé không tìm anh hừ hừ, còn không phải là nhìn ra em dễ nói chuyện sao? Để cho con bé chờ chủ nhật đi!"

Cố Giai Mính: "Con bé đều muốn khóc, anh đối xử tốt với em gái anh một chút, cô ấy là con gái. ”

Mặc Uẩn Tề hừ một tiếng, "Con bé khóc rất nhiều, từ nhỏ đã biết đối với ai khóc có thể có được đồ chơi mình muốn, hiện tại ngay cả lão nhị cũng không ăn dáng vẻ này của nàng, cho nên nàng mới chỉ dám khóc với em. ”

Cố Giai Mính nghẹn lời, cảm giác cả nhà chỉ có anh mới nói tốt nhất!

- Ngươi một hiền mẫu thế nhưng không biết xấu hổ nói ta, ngươi xem ngươi đem con trai ngươi nuông chiều thế nào rồi!

Mặc Uẩn Tề vẻ mặt vô tội, "Không phải cũng là con trai em sao? Không đáng yêu sao?"

Cố Giai Mính: "..." Không nói nên lời!

Mặc Uẩn Tề cầm lấy điện thoại di động đặt trên bàn, chuẩn bị gọi điện thoại cho thầy của Mặc Thi Kỳ, thuận miệng giáo dục Cố Giai Mính một câu: "Sau này con bé có việc khẳng định còn tìm em khóc, tuổi của con bé còn không bằng số lẻ tuổi em, em còn không trị được con bé? Em sẽ làm hư con bé. ”

Cố Giai Mính:  凸( •̀_•́ )凸

Không muốn nói chuyện với lão Mặc, quá đáng, thế mà nói hắn không đúng! Nói hắn không đúng mới là sai lầm lớn nhất!

Mặc tổng gọi điện thoại cho giáo viên của Mặc Thi Kỳ, bảo cô không thể xin nghỉ, đi học cho tốt, chủ nhật không có giờ học lại trở về.

Đang thu dọn cặp sách chuẩn bị về nhà ở một ngày Mặc tiểu muội: "..."

Như, bị, sấm, sét, bổ, xuống!

Mặc nhị thiếu bên này, chỉ, nghĩ, thả, lôi!

Hoa đào thối gì đó, bổ chết một người ít một người!

Tóm lại: Đại ma vương lớn nhất Mặc gia, chính là Mặc tổng!

Mặc nhị thiếu chạng vạng về nhà, ánh mắt nhìn Mặc Trạch Dương thập phần... Vi diệu, lại nhìn chậu hoa cháu trai bày ở bệ cửa sổ, ánh mắt càng thêm vi diệu.

Mặc Trạch Dương cảm nhận được cảm xúc đặc thù của chú hai, tuy rằng không phân biệt được đó là cái gì, vẫn rất thông minh giấu hoa số mệnh, sợ chú hai đột nhiên chiến thần phụ thể, cũng giống như cha nó tìm một cái kéo lớn, đem đầu hoa số mệnh đều cắt hói.

Liên tục ba bốn ngày, Mặc nhị thiếu đều bị người theo đuổi điên cuồng chạy theo, nhiệm vụ mỗi ngày của bảo tiêu Mặc gia đều là bảo vệ nhị thiếu khỏi quấy rầy, theo người biết chuyện thống kê, nhị thiếu trong mấy ngày này đưa vào cục hơn năm trăm người theo đuổi, những người này đều la hét yêu nhị thiếu yêu thâm trầm, chỉ nhìn thoáng qua liền quyết định cuộc đời này không phải hắn không gả, không phải hắn không cưới! Thậm chí có người vì nhị thiếu đánh nhau! Sau khi được giáo dục nghiêm ngặt, những người điên này nhận ra rằng họ đã sai và không nên gây ra rắc rối như vậy cho những người mình thích.

Không sao cả, chúng tôi sẽ âm thầm thích anh ấy, chúng tôi đến thăm anh ấy mỗi ngày, không đến gần!

Sĩ quan cảnh sát phụ trách giáo dục: "..."

Mặc Nguyên Bân cũng bị giày vò phiền chán, trực tiếp ở nơi công cộng bày tỏ: "Tôi là người không kết hôn, không thích phụ nữ, cũng không thích đàn ông. ”

Có người không cam lòng, "Nhân yêu à?"

Mặc nhị thiếu gia lạnh mặt: "Ta không thích nhân loại hai chân!"

Người thích nhị thiế khóc ngất một mảnh!

Mặc nhị thiếu thở phào nhẹ nhõm, cảm giác thế giới đều thanh tịnh.

Nhưng mà, khi nhìn thấy ánh mắt mẹ Mặc trừng hắn, Mặc nhị thiếu gia không hiểu sao cảm thấy... Đau mông!

Cố Giai Mính thở dài, "Em trai anh có thể thật sự muốn sống một mình, ngay cả cái này cậu ấy cũng dám nói, sau này ai còn dám theo đuổi cậu ấy, đi theo anh ấy chính là chứng minh mình không phải là người a, anh nhìn biểu tình hiện tại của mẹ anh khi nhìn cậu ta đi, có thể là muốn lấy lông gà đánh cậu ta, vẫn là lấy cái chổi lông gà vòng quanh cậu ta. ”

Mặc tổng nhịn cười, "Chính là muốn quất mông hắn. ”

Cố Giai Mính: →_→ "Có phải anh đang cười không?"

Mặc tổng nghiêm túc, nhíu mày, "Chậc, có lẽ, còn chưa gặp được người thật sự thích, không cần sốt ruột đâu, duyên phận đến là có. ”

Cố Giai Mính cười lạnh: "Đừng tưởng rằng anh chuyển đề tài khác thì tôi coi như không thấy! Lời này anh nói, thật sự rất có phong phạm của đại ca! Chính là phong phạm đứng nói chuyện không đau thắt lưng!"

Mặc tổng: ▼_▼

Anh thật sự cảm thấy duyên phận đến thì có, không nóng nảy đâu.

Bây giờ con hồ ly nhỏ của anh đã trở nên ngày càng không tin anh.

Nếu Cố Giai Mính biết suy nghĩ trong lòng anh, khẳng định sẽ nhào tới cắn anh một cái: Bị anh lừa nhiều như vậy! Ai không có chút tâm nhãn?
  ————
Địa điểm hôn lễ rốt cục cũng xác định được, mẹ Mặc tín giáo, đứa nhỏ kết hôn nhất định phải có linh mục chủ trì hôn lễ, hy vọng bọn họ có thể được Thượng Đế phù hộ, cho nên địa điểm hôn lễ chọn ở nhà thờ Schelia.

Cố Giai Mính đem tin tức này đăng lên mạng, nói với fan của mình không cần gấp gáp ha, chờ tôi kết hôn xong sẽ trở về~

Fan lướt weibo lúc này lại bắt đầu nhảy nhót, tựa như một đám ếch ẩn núp bên bờ sông, lúc Cố Giai Mính không để ý tới bọn họ đều có thể yên tĩnh, hơi có chút gió thổi cỏ lay liền nhảy ra lạch cạch!

Người hâm mộ nhiệt tình phân tích những gì Cố Giai Mính chỉ ra: Nhà thờ Schelia nằm trên một ngọn đồi gần thủ đô của Y, có ba cổng hoàng gia, và các tác phẩm điêu khắc cực kỳ tráng lệ, trang trí thủy tinh đầy màu sắc của đồ trang sức hiện có, phong cách tinh tế và sang trọng, tất cả đều là những kiệt tác cổ điển trong lịch sử kiến trúc thế kỷ 12, điển cao nhất có thể lên đến hơn 100 mét, cũng là biểu tượng kiến trúc gần đó.

Ngay từ những năm 1880, nó đã được liệt kê là di sản văn hóa thế giới. Đây là một trong ba nhà thờ nổi tiếng nhất của Y quốc, vì nó gần thủ đô nhất, được hoàng gia coi là nơi cầu nguyện, còn được gọi là Nhà thờ Hoàng gia.

Loại giáo đường này tổ chức hôn lễ, bình thường đều là đại quý tộc mới có thể sử dụng!

Mặc tổng lợi hại!

Nói Mặc tổng là quý tộc, bình thường cũng không nhìn ra chỗ nào đắt tiền, hiện tại rốt cục hiện ra, thật là kinh người!

Quỳ xuống cầu xin Mính ca chụp thêm chút ảnh, muốn xem còn muốn xem!

Cố Giai Mính trả lời một câu được được, vội vàng logout, bởi vì Mặc tổng muốn dẫn hắn về hai trang viên kia ở lại một chút.

Đến buổi chiều, Cố Giai Mính lại đăng mấy tấm ảnh, là ảnh Mặc Trạch Dương cầm lưới đuổi theo bướm, nói cho các túi trà biết: Tôi lại chuyển địa điểm ~~~

Các túi trà nhìn vào hình anh, tất cả đều điên: Mặc tổng thực sự tạo ra một trang viên hoa hồng! Tôi đang ở đây! Không tốt, nghèo đói hạn chế trí tưởng tượng của tôi!

Nhưng không sao, Tiểu Mặc chúng ta quá đáng yêu! Chúng ta sẽ không ghen tị với những người giàu có!

Đương nhiên cũng có những bình luận tiêu cực: Cố Giai Mính đây là huyễn phú đi, gả cho một người có tiền liền tự bành trướng! Chỉ biết khoe gia tài, có tiền như vậy sao không đi làm từ thiện? Có rất nhiều trẻ em không có thức ăn trong báo cáo khảo sát thế giới!

Loại phát ngôn này nhất thời bị nhóm trà bao phun trở về: có tiền huyễn phú thì làm sao, cũng không phải trộm, không phải cướp, dựa vào bản lĩnh của mình kiếm tiền như thế nào phải giấu diếm? Ngươi có bản lĩnh ngươi cũng khoe a!

Từ thiện Mính ca chúng ta cũng không ít lần làm, chính mình có tâm liền đi điều tra một chút, Trà Trà chúng ta mỗi năm quyên góp bao nhiêu tiền, xây mấy viện phúc lợi, lúc hắn làm những chuyện này ngươi ở đâu?

Anh thương hại họ tại sao anh không quyên góp? Có bản lĩnh kiếm tiền còn không cho người ta hưởng thụ, kiếm được bao nhiêu thì phải quyên góp bấy nhiêu đúng không? Ngươi phẩm đức cao thượng như vậy sao không đi nhận nuôi bọn họ? Hảo tâm giúp người là tình cảm, không giúp là bổn phận, loại mũ to này cài trên đầu mình không thoải mái, tiện tay cài lên đầu người khác, móng vuốt của ngươi sao lại dài như vậy?

Trên lầu đừng nói nhảm với bọn họ, những người này chính là hắc bẩn chuyên nghiệp, thấy cái gì phun cái đó, chuyện tốt bọn họ cũng có thể tìm ra vài phần lệch lạc, năm đó khi trận động đất lớn, Trà Trà chúng ta hiến ra một năm thu nhập, khi đó bọn họ nói cái gì, nói Trà Trà chúng ta xào xáo chó, lấy tiền đập cho mình sự chú ý, là hút máu đồng bào, một đám người thích chơi trò bắt cóc đạo đức, không biết xấu hổ.

Cuối cùng túi trà tóm tắt: hôi thối không biết xấu hổ!

Luận về sức chiến đấu, uy lực của các gói trà biến thân thành bao thuốc nổ vẫn không giống bình thường như trước, có người nói Cố Giai Mính không tốt sẽ bị tập thể xé thành cặn bã!

Cố Giai Mính cũng im lặng, người hắc bẩn hắn ta có tâm lý gì, khiến người ta chú ý? Tìm ngược đãi? Bị bệnh a!

Nhóm trà chờ đợi, cho đến ngày Cố Giai Mính đại hôn, biết thần tượng nhà mình tổ chức một hôn lễ thế kỷ ở bên kia đại dương, có người khóc, có người cười, có người trằn trọc cả đêm khó ngủ, từ hôm nay trở đi Cố Giai Mính là người đã có gia đình, hôm nay là một ngày thất tình tập thể của túi trà.

Weibo của Cố Giai Mính vẫn điên cuồng quét, toàn bộ mạng Weibo lại xuất hiện hiện tượng chập chờn, máy chủ sắp tê liệt!

Túi trà khóc lóc: Thần tượng nhà tôi sắp kết hôn! Để cho mọi người biết cảm giác tồn tại của chúng tôi, chúng tôi đã làm tê liệt Weibo! Hãy để tất cả mọi người biết rằng chúng tôi đã thất tình! Sụp đổ và khóc .jpg.

Cư dân mạng ăn dưa: "..."

Khán giả ăn dưa không hiểu sao lại sinh ra đồng cảm với bọn họ, vì thế cũng lần lượt an ủi các túi trà: đừng khóc, thần tượng kết hôn sao, rất bình thường, thần tượng nhà ai mà không kết hôn? Chúc phúc cho hắn là được rồi, cũng không cần khóc, sờ sờ đầu, ngoan ~

Hình ảnh kia giống như Cố Giai Mính nuôi hơn 100 triệu con sói trong hậu cung, bình thường lúc đi ra ngoài rất hung dữ, vừa gặp được chuyện của Cố Giai Mính liền bắt đầu khóc lóc, cũng khiến người ta không đành lòng.

Hôn lễ kiếp trước không có hoàn thành, kiếp này Mặc Uẩn Tề chính là hăng hái, muốn tổ chức một hồi hôn lễ thế kỷ! Làm cho người quen hay không quen biết đều biết Cố Giai Mính đã kết hôn, mặc kệ có bao nhiêu người nhớ thương tiểu hồ ly của anh, hiện tại cũng đã vô dụng!

Hơn chín giờ sáng ngày cưới, một mỹ nhân mặc hán phục màu đỏ cầm một chiếc ô giấy đỏ đứng trước cửa nhà họ Mặc, hỏi Mặc nhị thiếu gia vừa mới xử lý xong chuyện trong nhà, đang chuẩn bị đến hiện trường hôn lễ, "Cố Giai Mính cử hành hôn lễ ở đâu, tôi là tộc nhân của anh ta. ”

- Tộc nhân? Mặc nhị thiếu vẻ mặt lạnh lùng trầm mặc hơn mười giây: "... Lên xe đi, tôi sẽ đưa anh đi. ”

Hỏa hồ ly nhìn người đàn ông vẻ mặt lạnh lùng trước mắt, phía sau lại là tấm nền màu hồng nhạt, lắc đầu cự tuyệt, "Ngươi nói cho ta biết tìm hắn ở đâu là được, ta không thích cùng nhân loại hoa tâm ngồi chung một chỗ. " Hoa tâm còn tốt, đáng sợ nhất chính là bên ngoài đứng đắn bên trong hoa hoa, cái này gọi là mặt người tâm thú.

Hoa tâm nhân loại mặt người tâm thú Mặc nhị thiếu gia: "..."

Sau khi cha ruột của con trai tìm tới cửaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ