Chương 24. Tổng giám đốc Mặc: Cả hai người đều là của tôi!
Ngủ cùng nhau à? Cố Giai Mính vẻ mặt lạnh lùng trừng mắt nhìn Mặc Uẩn Tề hơn mười giây, cuối cùng từ trong kẽ răng nặn ra một tiếng: "A!”
Mới không cần ngươi ở cùng!
Mặc tổng cũng không tức giận, buồn cười cầm lấy sách của mình tiếp tục đọc, "Vậy thật sự là quá tiếc nuối." Thế nhưng không sao, ngày sau còn dài.
Cố Giai Mính: "..."
Thật sự, một chút cũng không tiếc nuối!
Trước khi đi ngủ, Mặc Trạch Dương chạy đến phòng Cố Giai Mính, nằm sấp ở cửa nhỏ giọng hỏi: "Ba, con có thể mời bạn con đến nhà chúng ta chơi không?" Khuôn mặt nhỏ nhắn của tiểu hài tử tràn đầy chờ mong, vội vàng muốn khoe lãnh địa mới của mình với các bạn nhỏ.
Còn tưởng rằng con trai suy nghĩ rõ ràng, biết mình không thể rời khỏi ba, Cố Giai Mính sắc mặt biến đổi vài lần, cuối cùng chỉ có thể gật đầu nói được, cố nặn ra nụ cười vui vẻ: "Có thể a, con muốn mời ai thì mời người đó, ba chuẩn bị đồ ăn vặt và đồ chơi cho các con, con có thể mời bạn của con ở lại ăn cơm rồi hãy trở về.”
Mặc Trạch Dương rất vui vẻ chạy đi, nhìn nó muốn đi ra ngoài, Cố Giai Mính nắm lấy, lạnh mặt mất hứng hỏi: “ Con đi đâu vậy?"
"Con muốn đem tin tức này nói cho cha ~" Thanh âm sữa mềm mại, vừa nghe liền mang theo ỷ lại, Cố Giai Mính hít sâu một hơi, ngực chua xót, trong lòng đạp đổ một hàng giấm chua!
"Baba," Mặc Trạch Dương căng khuôn mặt nhỏ nhắn, nghiêm túc hỏi: "Nếu không để cho cha biết con không phải là con người, cha sẽ mãi mãi là cha con sao?”
Con ngươi Cố Giai Mính chợt lóe, liền cảm giác ngực bị vật sắc nhọn nào đó hung hăng đâm một cái, đau đớn.
Nhìn đôi mắt chờ mong này, Cố Giai Mính trầm mặc, anh cũng không biết làm thế nào để trả lời câu hỏi này.
Phải, phải.
Mặc Trạch Dương nghiêng đầu, chờ câu trả lời: "Ba?”
Cố Giai Mính vuốt đầu ní, nhỏ giọng nói: "Đúng, anh ấy sẽ vĩnh viễn yêu con, cẩn thận giấu là được rồi.”
Nhận được đáp án hài lòng, Mặc Trạch Dương vui vẻ đi xuống dưới lầu tìm Mặc Uẩn Tề.
————Thứ bảy, gia đình Mặc Trạch Dương chào đón ba đứa trẻ đến chơi.
Một cậu bé đội mũ lưỡi trai màu xanh lam, khuôn mặt bánh bao tròn trịa, hết lần này tới lần khác thoạt nhìn lại cool ngầu, Mặc Trạch Dương giới thiệu cho các ba, đây là bạn rất tốt của nó, tên là Vương Triết Nhan.
"Chào chú Mặc, chào chú Cố, đây là lễ vật baba bảo cháu mang đến, quấy rầy rồi." Đứa nhỏ rất lễ phép tặng lễ vật của mình, đáy mắt Mặc Uẩn Tề hiện lên vài phần ý cười, ánh mắt con trai hắn kết bạn rất tốt, bé con này rất có giáo dưỡng.
Cố Giai Mính hiểu rõ, trong mũ của đứa nhỏ này cất giấu một đôi tai mèo, hẳn là còn chưa biết giấu như thế nào, một con mèo nhỏ.
BẠN ĐANG ĐỌC
Sau khi cha ruột của con trai tìm tới cửa
HumorTác giả: Hắc miêu nghễ nghễ Như tên của nó, toàn văn ngọt ngào ấm manh! Năm năm trước, Cố Giai Mính từ trong hang núi bò ra để tu luyện trà trộn vào giới giải trí, vì khắc phục khuyết điểm tình cảm, lợi dụng diễn xuất xuất sắc, ở nước ngoài quyến r...