64: Nghiền nát toàn bộ nhóm chương trình - bug IQ lớn nhất Mặc tổng: online ~

191 15 0
                                    

Chương 64: Nghiền nát toàn bộ nhóm chương trình - bug IQ lớn nhất Mặc tổng: online ~
Edit: Ha

Bạch lang, chú tư là con út trong số anh em ruột của ba nhóc, công ty gia đình do anh trai hắn quản lý, hắn được tự do nhất. Giá trị nhan sắc của Bạch gia vẫn rất cao, bản thân Bạch Húc Thành cũng đẹp trai, mày kiếm tinh mục, phi thường tuấn lãng, thỏa mãn hình tượng nam tử như ánh mặt trời. Bạch Húc Thành đã phát triển từ rất sớm trong giới giải trí, nhưng danh tiếng không lớn như Cố Giai Mính, tác phẩm cũng không nhiều, chủ yếu là bởi vì lười biếng, mỗi năm đều không được mấy tác phẩm, thích anh tuyệt đối là tình yêu đích thực.

Không có biện pháp, Bạch Tứ thiếu gia có tiền, tùy hứng!

Mắt thấy cháu trai muốn vạch trần ra, Bạch Húc Thành tâm mệt mỏi đỡ trán, hắn hẳn là mang theo cháu trai hai nhu thuận, không nên mang theo cái hỗn đản vô pháp vô thiên này!

Khuôn mặt đạo diễn cũng xanh, chương trình này không thể chơi được!

Nhân viên lập tức xông lên, giải thích cho hai đứa nhỏ những lời này không thể nói, có thể giấu càng lâu càng tốt, ít nhất ở hai tập đầu tiên phải giấu, weibo chính thức còn rút thăm trúng thưởng, anh đều nói, khán giả còn không được náo loạn, đánh rắm a, anh nói rồi tôi đoán gì?? Đoạn này chắc chắn sẽ bị cắt xuống khi phát sóng.

Trải qua một trận dỗ dành của nhân viên công tác, Mặc Trạch Dương cùng Bạch Kỳ Quân đều thâm trầm gật gật đầu, tỏ vẻ mình hiểu. Chính là lúc ở bên mọi người nhất định phải cho rằng người này là cha của Tiểu Bạch Lang, cho dù biết cũng không thể nói ra, đây chính là một trò chơi ai có thể bảo vệ bí mật người đó thắng. Trò chơi cha giả, chậc chậc ~ Mặc Trạch Dương nhìn cha hắn, muốn hỏi hai người trò chơi cha giả kia còn chơi sao?

Lúc này chỉ thấy Cố Giai Mính nằm sấp bên tai Mặc Uẩn Tề, nhỏ giọng nói: "Lang tộc thật sự rất có thể sinh, ngay cả Tứ thúc cũng đi ra!"

Mặc Trạch Dương thở dài, quên đi, không cần chơi nữa, ba cậu đã quên mất.

Cố Giai Mính chỉ lo nói Bạch gia, lúc này Cố Tiểu Yêu còn không biết, Gia tộc Bạch Vũ càng trâu bò, anh chị của Bạch Vũ cộng lại có mười người!

Mặc Uẩn Tề mỉm cười gật đầu, cái này nhìn ra tầm quan trọng của gia tộc cường đại, lang tộc nhiều người lại bao che khuyết điểm, mặc kệ sinh mấy người đều có gia tộc nuôi sống, anh em Bạch gia có bốn người tất cả đều thành tinh, không ngại nhiều thiếu niên, đều có thể nâng đỡ lẫn nhau. Lại nhìn nhà mình, Mặc tổng nhất thời lo lắng, một đứa nhỏ quá ít, Mặc Trạch Dương là yêu, chú hắn còn chưa kết hôn, cho dù sau này có con, cũng là một đứa trẻ nhân loại. Mặc Trạch Dương tuổi thọ quá dài, không có anh em nhất định khi còn bé đánh nhau không ai giúp hắn, lớn lên có việc cũng không có người giúp được. Mặc tổng quyết định trở về phải cùng Cố Giai Mính thương lượng chuyện này một chút, sinh thêm mấy đứa nhỏ làm bạn với con trai, dù sao anh cũng có tiền, nuôi nổi.

Thêm 5 người nữa đủ không?

Cố Giai Mính không biết Mặc tổng nhà hắn nảy sinh ý nghĩ gì, hiện tại hắn nhìn con sói con trước mắt, nhìn thế nào cũng không vừa mắt. Cố Tiểu Yêu tức giận nắm chặt tay, tức giận nói với Mặc Uẩn Tề: "Sau này thằng nhóc sói con kia dám khi dễ nhãi con nhà chúng ta, tôi mặc kệ ba ba, ba ba hay là ba bốn của nó, cùng nhau đánh!"

Bạch Kỳ Quân chạy tới, trước tiên vây quanh Mặc Trạch Dương hai vòng, sau đó lễ phép chào hỏi Mặc Uẩn Tề và Cố Giai Mính, "Chú Mặc tốt, chú Cố tốt!" Trẻ con miệng đặc biệt ngọt ngào, có thể nói rất biết nói chuyện, bản thân bộ dạng lại đẹp mắt, trắng trẻo sạch sẽ, vẻ mặt anh khí, nhìn thế nào cũng làm cho người ta thích, "Trong khoảng thời gian này con vẫn nhớ cơm chú Cố nấu, lúc có thời gian con có thể lại đến nhà chú chơi không?"

Những lời này có thể nghe ra, hai nhà này có quan hệ, càng có thể nghe ra Cố Giai Mính và Mặc Uẩn Tề đã sớm ở cùng một chỗ, Dương Đạo cũng mệt mỏi đỡ trán, tiết mục này làm sao ghi hình a? Bị lộ ngay từ đầu, được chứ? Ngàn tính vạn tính không tính đến Mặc Trạch Dương và Bạch Kỳ Quân là bạn học cùng lớp!

Hai đứa trẻ này là lỗi trong toàn bộ trò chơi!

Cố Giai Mính đưa tay nhéo lên khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiểu Bạch Lang, cười tủm tỉm uy hiếp nói: "Được rồi, nhóc con! Đều là nịnh nọt!"

Bạch Kỳ Quân che mặt, nghi hoặc nhìn Mặc Trạch Dương, tình huống của ba cậu là gì?

Mặc Trạch Dương buông tay, ba tôi chính là huyễn khốc như vậy! Sao, phải không?

Tiểu Bạch Lang xoa xoa mặt, động tay động chân chọc chọc mặt Mặc Trạch Dương, lại đi cởi mũ Mặc Trạch Dương, chọc cho Mặc Trạch Dương đuổi theo hắn đánh, thằng nhóc sói con còn kêu to, "Đuổi theo ta a, đuổi kịp ta liền trả lại ngươi!"

Mặc Trạch Dương ở phía sau dùng sức đuổi theo!

Cố Giai Mính mất hứng, "Tiểu tử này lại khi dễ con nhà chúng ta!"

Mặc tổng nhíu mày, nhìn quả thật có chút khó chịu, hiện tại nhìn tựa như nhóc con nhà bọn họ bị tiểu tử kia bắt cóc.

Bạch Húc Thành đi tới cười nói: "Lần này tốt rồi, hai đứa nhỏ có bạn chơi, tiểu tử này quá nghịch ngợm, tôi thật đúng là sợ không mang theo nó được.”

Cố Giai Mính cười cười, tiếp lời rất nhanh, "Đúng là rất nghịch." Còn thiếu đánh.

Hợp tác với Bạch Húc Thành chính là bạn trai tin đồn của anh, tên là Ngũ Khả, vóc dáng cậu bé không cao, mặt búp bê, đôi mắt to, hai người từng hợp tác qua vài lần, bị cư dân mạng tự nhận mình ship CP, tổ tiết mục chính là nhìn trúng lưu lượng của bọn họ, kéo hai người lại đây. Ngũ Khả vừa nhìn thấy mặt Cố Giai Mính đỏ lên trước, "Anh Mính, em là fan của anh. ”

Bạch Húc Thành ở phía sau hài hước tiếp một câu: "Ai nha, câu tiếp theo của cậu ngàn vạn lần đừng nói cậu là xem kịch của anh ấy lớn lên! Anh Mính năm nay còn chưa tới 30 tuổi. ”

Cố Giai Mính híp mắt đánh giá bọn họ một chút, đột nhiên vỗ tay một cái, "Tôi giống như nhìn thấy một sợi chỉ đỏ trên người các cậu! Đáng tiếc, là giả, chặt đứt?"

Lời này vừa nói ra, khiến cho hai người trẻ tuổi đối diện xấu hổ, Cố Giai Mính buông tay, khó hiểu nhìn Mặc Uẩn Tề, làm sao vậy? Hắn ta nói không đúng, hắn ta thực sự nhìn thấy một đường màu đỏ trên cả hai người họ!

Mặc Uẩn Tề ôm cổ Cố Giai Mính, ôm vào trong ngực, thuận tay che miệng, "Đừng nghe em ấy nói bậy, em ấy thấy bộ dạng đẹp trai liền muốn ghép một đôi. ”

Cố Giai Mính: "......" Đánh rắm! Mới không có!

-Không nghĩ tới Mính ca lại hài hước như vậy! Bạch Húc Thành cười ha ha, hòa giải một cái, lúc này hai đứa nhỏ cũng chạy về, Mặc Trạch Dương đoạt lại mũ của mình, ủy khuất bĩu môi, siêu ủy khuất!

Tiểu Mặc luôn khắc sâu nhớ rõ lời cha hắn dạy, phải động não, phải học cách lợi dụng ưu thế của mình.

Bạch Húc Thành vừa nhìn bé con đáng yêu này bị cháu trai nghịch ngợm nhà mình khi dễ thành như vậy, bất mãn nhéo nhéo lỗ tai Bạch Kỳ Quân, "Nhóc gấu này, không được náo loạn như vậy có biết không?"

Bạch Kỳ Quân vẻ mặt không nói nên lời, có phải là chú ruột hay không, lúc hắn đánh ta ngươi sao không nhìn thấy đây? Hắn đạp vào mông tôi! Ba lần!

Nhìn lại Mặc Trạch Dương: ╭(╯^╰)

Bạch Kỳ Quân nuốt lời giải thích bên miệng xuống, nếm qua thiệt thòi hắn đã biết, mặc kệ hiện tại hắn nói cái gì, người lớn cũng sẽ không tin, bởi vì Mặc Trạch Dương bộ dạng đáng yêu! Hắn cũng không thể cởi quần cho mọi người xem đi, xem đây là Mặc Trạch Dương dùng móng vuốt vỗ!

Con cáo nhỏ này ngày càng trở nên đen tối hơn!

Bạch Kỳ Quân móc túi ra, từ bên trong lấy ra hai cái kẹo mút, đưa tới trước mắt Mặc Trạch Dương, bộ dáng không có biện pháp với cậu, "Được rồi được rồi, là lỗi của tôi, cậu muốn ăn cái nào, cậu chọn trước. ”

Cố Giai Mính xoa xoa đầu thằng nhóc kia một phen, cái này cũng không sai biệt lắm!

Mà Mặc tổng, ánh mắt lại phá lệ vi diệu.

Ôi, ôi! Thằng nhóc này!
  ————

Tổ tiết mục cho mọi người thời gian nghỉ ngơi một ngày, ngày mai bắt đầu quay chính thức, chủ yếu là nghĩ cho bọn trẻ, sợ chúng không thích ứng được, ngày mai cụ thể là nhiệm vụ gì, bí mật!

Chờ đến khách sạn mới phát hiện, kỳ này phòng của ba gia đình nằm cạnh nhau, một nhà khác nghe nói là máy bay bị trễ, còn chưa tới.

Vừa buông đồ xuống nghỉ ngơi một chút, đạo diễn liền tìm tới, thương lượng với Cố Giai Mính, "Có thể ghi lại một đoạn phát sóng trước không?"

"Cái gì?" Cố Giai Mính ôm một hộp bỏng ngô, đang chỉ huy Mặc tổng giúp hắn lấy hành lý ra, Đạo diễn Dương bị kinh hãi, thì ra địa vị gia đình Mặc tổng ở nhà... Đó là thê nô ミ⁠●⁠﹏⁠☉⁠ミ

Đạo diễn Dương phản ứng lại, cười giải thích: "Là như vậy, lúc chương trình của chúng ta phát sóng không phải có chiêu thương sao, việc này anh nhận được, vừa vặn quảng cáo cho chiếc xe này, tìm người khác thì Mặc tổng lại phải tiêu tiền. ”

Vừa nghe lão Mặc phải tiêu tiền, Cố Giai Mính lập tức đáp ứng, "Không cần! Tôi đến là được!"

Bất kể là cái gì, chỉ cần tiêu tiền, chính hắn liền làm!

Dương đạo diễn: "......" Không nhìn ra a, Mặc phu nhân như vậy

Sau khi ăn cơm trưa xong, Cố Giai Mính liền đi ghi hình, lúc trở về ở cửa thang máy vừa vặn gặp được một nhà ba người khác, cái vòng tròn này nói lớn không lớn, nói nhỏ cũng không nhỏ, tóm lại lăn lộn trong giới này, luôn có cơ hội gặp mặt vài lần, hai vợ chồng này một người là diễn viên, một người là ca sĩ, hai người mang theo một tiểu cô nương ba bốn tuổi, dáng vẻ phấn phấn nộn nộn, buộc bím tóc, đặc biệt đáng yêu. Cố Giai Mính từng có duyên gặp mặt với nam diễn viên kia, sau khi nhận ra, híp mắt nhìn đứa bé kia, lập tức nở nụ cười, "Chị Lê, con gái của chị thật xinh đẹp! Ai nha, xinh đẹp giống như tiểu công chúa vậy!"

- Nào có bảo bối nhà cậu mới đáng yêu, nhìn thấy tôi liền muốn sinh thêm một đứa con trai! Ai được khen con nhà mình đẹp trai cũng sẽ cao hứng, Ninh Tuyết Lê cũng không ngoại lệ, thúc giục con gái: "Đồng Đồng, chào chú đi!"

Cô bé có chút ngại ngùng, nhỏ giọng kêu chú, ngượng ngùng trốn sau lưng ba bé, vụng trộm đánh giá Cố Giai Mính. Ba cô bé vội vàng ôm áo bông nhỏ của mình lên, cười nói với Cố Giai Mính: "Đứa nhỏ này từ nhỏ đã hướng nội, chúng tôi đến tham gia chương trình này cũng là để rèn luyện con bé một chút, để cho nó học cách kết bạn.”

"Vậy được." Cố Giai Mính nhiệt tình nói: "Trở về tôi sẽ để Mặc Trạch Dương tìm cô bé chơi. ”

Hai vợ chồng Ninh Tuyết Lê có chút ngoài ý muốn, nhìn Cố Giai Mính trên mạng tàn nhẫn như vậy, còn tưởng rằng rất khó ở chung, không ngờ lại nhiệt tình hướng ngoại như vậy.
  ————

"Đối diện có một cô bé siêu đáng yêu, con không đi tìm nàng chơi sao?"

"Em gái kia bộ dạng rất xinh đẹp, con xác định không đi tìm người ta?"

"Sói con có gì thú vị? Hai đứa không phải chơi với nhau mỗi ngày sao? Con trai phải chơi với con gái nhiều hơn!"

- Nhãi con, cầm đồ chơi của con mang theo đồ ăn của con, đi tìm em gái chơi đi!

"Nhãi con a, con không cảm thấy có một em gái nhỏ ở phía sau chạy theo cảm giác rất tốt sao? Con có thể cùng cô bé kết bạn!"

Cố Giai Mính tận tình khuyên con trai mình đi làm quen em gái đối diện, kỹ năng làm quen bạn gái này phải luyện từ nhỏ! Thế nhưng con trai hắn dùng một loại ánh mắt bất đắc dĩ nhìn hắn, em gái nhỏ đối với nhóc lực hấp dẫn còn không bằng hộp bỏng ngô trong tay này.

Cố Giai Mính mệt mỏi thở dài, may mà vừa rồi hắn còn quan hệ tốt với người ta, mở đường cho con trai, thằng nhóc này thế nhưng không hiểu nỗi khổ tâm của ba.

"Lão Mặc anh mau quản con trai anh, nó ngoại trừ ăn chính là ngủ, hoặc là cùng thằng nhóc khác cùng nhau điên, đối diện có một bé gái đáng yêu như vậy nó cũng không đi thông đồng, anh nói nó sau này còn có thể tìm được vợ hay không?" Nói không nổi con trai, Cố Giai Mính lại quấn lấy Mặc Uẩn Tề, không hiểu điểm phong tình này, con trai hắn tuyệt đối không phải giống hắn, là giống cha nó, cha nó phải chịu toàn bộ trách nhiệm.

Mặc tổng không nói gì, chuyện này anh nên quản như thế nào?

Lúc này chuông cửa bị người ta ấn vang, Mặc Trạch Dương siêng năng ấn trả lời, cách màn hình liền nhìn thấy Bạch Kỳ Quân cầm một cái hộp đựng mô hình kình thiên trụ cực lớn, hô: "Mặc Trạch Dương, cùng nhau lắp ráp đồ chơi này a!"

Mặc Trạch Dương trong nháy mắt lấy lại tinh thần, vui vẻ mở cửa, thả con sói con vào.

Cửa đối diện, cô bé rụt rè nhìn hai anh trai nhỏ, không dám nói chuyện, lại đóng cửa lại.

Cố Giai Mính: "..."

Hai đứa nhỏ này, sau khi lớn lên đều không dễ tìm vợ!

Hai kẻ ngốc, một cô bé xinh đẹp như vậy cũng không biết thông đồng, lắp robot gì!

Sói con ở chỗ này chơi vui, thời gian một buổi chiều hai đứa nhỏ thông minh liền đem con robot cao hơn nửa mét, tạo thành từ hơn năm trăm linh kiện lắp ráp lại, Bạch Kỳ Quân ở chỗ Cố Giai Mính ăn cơm, buổi tối cũng không muốn trở về tìm chú nhóc, muốn ngủ cùng Mặc Trạch Dương. Chú nhóc cũng thoải mái, biết quan hệ của Mặc Uẩn Tề cùng anh hắn, yên tâm đem cháu trai lớn ném ở chỗ này cùng tiểu hồ ly chơi, dù sao hài tử lang tộc bọn họ đều là nuôi thả, ai nhặt được thì nuôi, nuôi đủ rồi liền đưa về, hắn cũng đã quen.

Một con cáo trắng một con sói, trên thảm phòng khách ngươi đánh ta một cái, ta bắt ngươi một cái, lăn qua lăn lại, lăn đến Mặc tổng nhíu mày, nhấc thịt sau gáy sói con lên, mặt lạnh đưa trở về.

"Có phải anh cũng cảm thấy sói con này rất đáng ghét không?" Dưới ánh đèn lờ mờ, Cố Giai Mính nâng mặt Mặc Uẩn Tề, ngăn cản động tác kế tiếp của người nằm sấp trên người hắn, vì sao đều nằm trên giường, không thể trò chuyện với nhau?

Mặc tổng gật gật đầu, nắm lấy tay hắn, bám vào gối đầu, cúi đầu hôn lên. Lúc này anh căn bản không muốn cùng Cố Giai Mính thảo luận vấn đề sói con, đều nằm trên giường, vì sao còn muốn nói chuyện phiếm?

Cố Giai Mính bị chặn đến không mở miệng được, chỉ có thể đi theo cảm giác, bị động thừa nhận nhiệt tình của đối phương.

Chỉ có thể làm một lần, tuyệt đối không thể nhiều hơn!
  ————

Ngày hôm sau, buổi quay hình chính thức bắt đầu, ba gia đình cùng nhau đến địa điểm tập trung.

Một quảng trường nhỏ với diện tích nhỏ!

Thị trấn Ưu Khẩu nổi tiếng với đồ ăn vặt phong phú, gần đó có rất nhiều phố ăn vặt, nhiệm vụ hôm nay của ba gia đình chính là dùng hai tay của mình kiếm đủ chi phí ít nhất hai ngàn đồng, kỳ tiếp theo sẽ dùng số tiền này để hoàn thành một nhiệm vụ khác, kiếm càng nhiều càng tốt.

Số tiền ban đầu của mỗi gia đình chỉ là 200 đồng, bao gồm cả tiền ăn uống của một gia đình. Cụ thể làm thế nào phải dựa vào chính họ, mục đích của thử thách này là để cho trẻ em cảm thấy niềm vui mà lao động mang lại, sử dụng bàn tay của chúng để tạo ra giá trị, tránh phát triển thói quen lười biếng.

Cố Giai Mính nhận lấy 200 đồng mà tổ tiết mục đưa tới, vẻ mặt mướp đắng, để hắn tiêu tiền còn được, kiếm tiền có chút vất vả.

Lại nhìn Mặc Trạch Dương, Tiểu Mặc luôn không sợ hãi, chỉ cần ở cùng một chỗ với cha, vĩnh viễn sẽ không lo lắng bị đói.

Chỉ cần không đói bụng, còn có cái gì đáng sợ?

Hai gia đình khác cũng im lặng, 200 đồng! Không quản ăn ở! Làm thế nào để kiếm tiền? Anh có đi rửa chén cho người khác không?

Cố Giai Mính lắc lắc hai trăm đồng trong tay, ủy khuất hỏi đạo diễn: "Thật sự không thể cho thêm một chút sao? Tổ tiết mục sao lại làm thế?"

"Trà bao" trong tổ tiết mục đều bị biểu tình của Cố Giai Mính chọc đến che miệng dậm chân, ai nha ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ Nhanh lên! Anh muốn bao nhiêu cho bấy nhiêu!!

Đạo diễn Dương vui vẻ, "Cho nhiều hơn sao có thể cho trẻ trải nghiệm niềm vui kiếm tiền? Thời gian có hạn a, hiện tại đã chín giờ, không đi nữa không kiếm được tiền đâu. ”

Mặc tổng đã lấy điện thoại di động ra, mở bản đồ ra, tìm được vị trí của mình, nhanh chóng lướt qua bản đồ chung quanh một lần, sau khi xem xong lấy 200 đồng đáng thương từ trong tay Cố Giai Mính, nhét vào trong túi mình. Sau đó một tay dẫn lớn, một tay dẫn nhỏ, đến ven đường đi taxi.

Cố Giai Mính vẻ mặt mờ mịt, "Đi đâu vậy?"

Mặc tổng cười nói: "Đương nhiên là dẫn em đi kiếm tiền. ”

Mặc Uẩn Tề lúc nhìn ai biểu tình đều là lạnh lùng nhàn nhạt, không nhiệt tình, cũng không xa cách, chính là loại tự do ở ngoài vòng tròn, lúc người khác ầm ĩ, hắn liền ưu nhã đứng ở một bên, canh giữ Cố Giai Mính cùng Mặc Trạch Dương. Hiện tại thời điểm cả nhà ở riêng, trên mặt Mặc Uẩn Tề rốt cục có tươi cười, nụ cười này, hơn nữa khí chất tao nhã của hắn, liền có vẻ đặc biệt sủng nịch.

Cố Giai Mính thấy anh chắc chắn như vậy, liền yên tâm, cảm giác chỉ cần có Mặc Uẩn Tề, không phải là 2000 tệ sao? 2 vạn cũng có thể kiếm được.

Mặc tổng dẫn một lớn một nhỏ, cứ như vậy dẫn đi, từ bóng lưng nhìn, giống như là một ba mang theo hai đứa con trai. Cố Giai Mính rõ ràng là không động não, Mặc Uẩn Tề nói cái gì hắn liền tin cái đó, hoặc là Cố ảnh đế ngốc, hoặc là Cố ảnh đế hoàn toàn tín nhiệm nam nhân bên cạnh.

Cố ảnh đế có ngốc không?

Không thể!

Trong suy nghĩ của người hâm mộ, nam thần chính là tồn tại hoàn mỹ, EQ đều cao hơn người khác một bậc, sao có thể ngốc?

Chân tướng chỉ có một, hắn tín nhiệm Mặc Uẩn Tề, thậm chí còn hơn tín nhiệm chính hắn.

Nhiếp ảnh gia ở phía sau vừa chụp vừa lau mồ hôi, đã chuẩn bị tâm lý bị bong bóng màu hồng đè chết.

Kết quả là, nghiền nát toàn bộ tổ tiết mục chỉ số IQ big bug Mặc tổng: online ~

Sau khi cha ruột của con trai tìm tới cửaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ