Chương 52: Sinh nhật sau này của em, anh sẽ ở bên em
Edit: Ha
Cố Giai Mính sờ sờ cằm, muốn hỏi hắn và Mặc Uẩn Tề có quan hệ gì, quan hệ cùng nhau nuôi con khẳng định là không thể nói, nói sẽ phơi bày Mặc Trạch Dương.
Hơn nữa Mặc Uẩn Tề đã nghĩ đến có người sẽ hỏi, dặn dò trước hắn tạm thời không được công bố, phía sau anh sẽ có an bài, về phần là an bài gì, bởi vì hắn đi gấp gáp, còn chưa kịp nói.
Cố Giai Mính suy nghĩ một chút, nghiêm túc trả lời: "Tạm thời giữ bí mật. ”
Hắn thật sự không phải là yêu tinh biết nói dối, so với một số thú hai chân xấu xa hơn nhiều!
Hiện trường một trận hít vào mập mờ, những lời này so với nói thẳng ra càng dễ khiến người ta mơ hồ, MC mập mờ cười cười, vấn đề này cứ như vậy dừng lại.
Bùi Bằng nhịn cười nhìn Cố Giai Mính, vì sao không chiếm lấy tiên cơ, tự mình công bố còn có thể cướp tiêu đề.
Cố Giai Mính mím môi cười, không cần lo lắng, dù sao hiện tại cũng giấu được.
Không có sừng dài, hai người không nhận được tín hiệu của nhau, đầu lừa không nói chuyện với miệng ngựa.
Bạch Vũ vẻ mặt sùng bái nhìn Cố Giai Mính, dù sao thần tượng cũng siêu giỏi! Thần tượng là thần tượng, những người khác không quan trọng!
Đặng Hưng nhìn ánh mắt ba người tương tác, xoay mặt, giận dỗi không nhìn!
Tiếp theo mọi người chơi trò chơi trong chốc lát, Đặng Hưng bình thường không chơi với Cố Giai Mính, có chút không theo kịp tiết tấu, liên tục sai lầm, khiến khán giả bật cười liên tục, chương trình này vừa chiếu, Đặng Hưng tăng rất nhiều fan, lý do chính là thì ra Đặng lão sư có cảm giác tạp kỹ như vậy, có thể đi phát triển con đường hài kịch.
Đặng Hưng tức giận, hắn thật sự không theo kịp tiết tấu!
Các người không thấy ánh mắt khinh bỉ của ba người bọn họ sao?
Lúc chương trình này phát sóng, Cố Giai Mính cũng ở nhà xem chương trình đầu tiên, hắn tham gia chương trình tạp kỹ không nhiều lắm, đây là một trong số ít chương trình khiến hắn muốn xem, bởi vì tổ tiết mục cuối cùng tặng hắn một cái bánh ngọt lớn.
Sinh nhật trên chứng minh thư của Cố Giai Mính viết là ngày 30 tháng 9, ngày phát sóng vừa vặn cũng là ngày 30 tháng 9, cho nên tổ làm chương trình tổ chức sinh nhật cho anh, bánh ngọt rất lớn, dùng xe đẩy ra, phía trên cùng là một người nhỏ đội vương miện, là dáng vẻ của Cố Giai Mính.
Cố Giai Mính muốn Mặc tổng nhìn xem người nhỏ kia có giống hắn ta hay không, cho nên lôi kéo cả nhà cùng xem.
Thấy Đặng Hưng xấu mặt, Cố Giai Mính hả hê khi người gặp họa cười xấu xa, "Anh ta thật sự quá ngu ngốc!"
"Baba, nói người khác như vậy không tốt." Mặc Trạch Dương biến thành tiểu hồ ly nằm sấp trên đỉnh đầu Cố Giai Mính, nhìn từ xa Cố Giai Mính chính là đội một cái mũ lông cáo, nó dùng móng vuốt nhỏ che miệng Cố Giai Mính, rất nghiêm túc nói cho hắn biết: "Anh ta đã ngu ngốc như vậy, ba còn nói người ta, đây không phải là khi dễ ngu ngốc sao?"
Cố Giai Mính suy nghĩ một chút, đồng ý gật đầu, đúng vậy, đây không phải là khi dễ ngu ngốc sao? Hắn thế nhưng khi dễ ngu ngốc lâu như vậy, thật sự là quá không nên, chúng ta nên đồng tình với kẻ yếu!
Mặc Uẩn Tề ôm tiểu hồ ly từ đỉnh đầu Cố Giai Mính xuống, cẩn thận ôm vào trong ngực sờ sờ lông, đặt con vào lòng Cố Giai Mính, lo lắng nó bò quá cao ngã.
Cố Giai Mính túm lấy đuôi con trai lắc lắc, chậc chậc, mẹ hiền chiều hư con! Cha ngươi coi ngươi như đồ gỗ điêu khắc yếu ớt không đành lòng nhìn.
Mặc Trạch Dương cằm lên, hừ! ╭(╯^╰╰╮Tự hào!
Mặc tổng giống như mẹ hiền xắn tay áo lên, đi vào phòng bếp.
Hôm nay là sinh nhật Cố Giai Mính trên tư liệu chính thức, anh muốn tự tay làm một bát mì cho người yêu, người Hoa quốc đối với mì trường thọ hình như có một loại tình cảm đặc biệt, sinh nhật đều phải ăn một bát mì trường thọ người nhà nấu.
"Đây là cái gì?"
"Dầu thực vật."
"Còn cái này?"
"Nước tương, để tăng hương vị cho đồ ăn."
Quản gia Buck cung kính đứng ở bên cạnh Mặc Uẩn Tề, kiên nhẫn giải thích gia vị trong tay đối phương là gì, nhìn Mặc Uẩn Tề dùng thìa nhỏ xúc một muỗng muối, vội vàng nói: "Đây là muối. ”
Mặc tổng gật gật đầu, không lạnh không nhạt hỏi: "Muối, dê các ngươi ăn nhiều sẽ rụng lông sao?"
Quản gia Buck sắc mặt dừng lại, có chút xấu hổ cười cười, "Thiếu gia nói đùa, ăn mặn sẽ rụng lông chính là mèo, dê mỗi ngày đều cần bổ sung muối. " Hắn cẩn thận nhìn sắc mặt Mặc Uẩn Tề, dùng xưng hô khi còn bé đối với Mặc Uẩn Tề, chính là muốn đối phương nể tình nhiều năm như vậy, vấn đề này không cần hỏi nữa.
Kỳ thật những lời này chẳng khác nào biến tướng thừa nhận mình không phải là người, nếu Mặc Uẩn Tề không thể tiếp nhận một lão yêu tinh như hắn làm quản gia, hắn chỉ có thể tiếc nuối rời đi.
Mặc Uẩn Tề sắc mặt trầm ổn buông muối xuống, "Dạy ta nấu mì đi, đơn giản nhất là tốt rồi. ”
Vấn đề này coi như hắn chưa từng hỏi qua, vẫn là ở chung như trước là tốt rồi.
Buck thấy hắn buông lỏng, trên mặt lộ ra một nụ cười vui mừng, bắt đầu chỉ đạo Mặc Uẩn Tề làm mì.
Làm người phải có tính tự biết, Mặc tổng biết mình nấu cơm không có thiên phú gì, anh lại quen làm một việc đến hoàn mỹ, cho nên lựa chọn làm một bát mì đơn giản nhất, có thể làm cho Cố Giai Mính hài lòng là tốt rồi.
Mặc tổng tự mình động thủ, đem nửa con gà cắt thành khối, mỗi một khối lớn nhỏ đều không sai biệt lắm, quy củ xếp thành khối vuông, khối nào dài hơn một chút đều bị Mặc tổng nghiêm khắc cắt xuống.
Dưới sự chỉ điểm của Buck, Mặc tổng đổ nước sạch vào nồi áp suất điện, cho món gà yêu thích của Cố Giai Mính vào, lại lần lượt cho rượu nấu ăn, đẳng sâm, hạt sen, kiệu và hành gừng, chọn chế độ nấu canh.
"Như vậy đúng không?" Mặc tổng không yên tâm hỏi lão Buck, một chút cũng không cảm thấy thỉnh giáo quản gia nhà mình sẽ mất mặt.
Lão Buck vẻ mặt bội phục giơ ngón tay cái lên, "Đúng! Ngài rất có thiên phú nấu ăn. ”
Lúc chờ nồi canh gà, Mặc tổng đem món cải dầu lần đầu tiên của mình xào lên, kích thước cũng không sai biệt lắm, lớn bị cắt một miếng, cứng rắn cũng muốn chúng nó không sai biệt lắm. Sau khi nấu mì xong, cho vào bát, bày rau xào thành hình trái tim, sau đó rưới canh gà đã nấu xong, xong rồi nhìn Buck, "Đúng vậy không?"
Buck rất nể mặt gật đầu, nhắc nhở đối phương: "Còn cần thêm một quả trứng, mì trường thọ đều cần thêm trứng, tiên sinh có thể chiên một cái đặt lên trên. ”
Lão Buck nói xong, lấy ra một quả trứng gà từ trong tủ lạnh, "Trước đó cố ý mua quả trứng hai lòng, cam đoan thành đôi." Mặc tổng làm bát mì này chính là cách làm sách giáo khoa, tỉ mỉ tỉ mỉ, không kém chút nào, chính là quá tỉ mỉ, tốc độ quá chậm, nếu làm một bàn thức ăn, có thể phải làm một ngày.
Mặc tổng híp mắt, lần đầu tiên cảm thấy tìm yêu tinh làm quản gia cũng không tệ, nhìn vỏ ngoài liền biết bên trong có cái gì, hình như anh phát hiện ra cơ hội kinh doanh, phương hướng tích góp tín ngưỡng chi lực cho Cố Giai Mính cũng có, có thể mở một công ty yêu tinh.
Không có cách nào, thiên chức của thương nhân, là kiếm tiền!
Mặc tổng tiếp nhận cái chảo lão Buck đưa tới, giơ lên nhìn một chút, lại đưa tay gõ gõ, dự đoán một chút dùng loại chất liệu này dẫn nhiệt dùng nhiệt độ cao như vậy, mất bao lâu có thể làm chín trứng gà chiên.
Cố Giai Mính và Mặc Trạch Dương sau khi ngửi thấy mùi canh gà đều chạy tới nhìn trộm, mắt thấy Mặc Uẩn Tề gõ nồi, hai người nhìn nhau một cái, không hiểu đối phương đang làm cái gì, dù sao học bá cấp cao thú hai chân cùng người bình thường khác nhau rất lớn.
Mặc tổng vẻ mặt trầm ổn đặt chảo lên bếp, bật bếp, đổ dầu, đặt khuôn hình trái tim, lại đem trứng gà đập vỡ đổ vào —— quả nhiên là hai lòng!
Mặc tổng quay đầu lại nhìn người đứng ở cửa, suy nghĩ một chút, lại đi lấy một quả trứng, đặt ở giữa hai quả trứng, lúc này trứng gà đã sắp chiên chín.
Cố Giai Mính vội vàng nhắc nhở, "Sắp quá lửa rồi!"
Chín quá thì không ngon! Các hộ gia đình chuyên nghiệp ăn gà nói rằng ông thích ăn tám phần chín nhất!
Mặc tổng vội vàng bưng nồi lên, sốt ruột, chỉ thấy đầu ngón tay nổi lên một đạo lôi quang màu tím lam, trực tiếp bổ vào trứng gà, trứng gà trong nháy mắt biến thành màu đen, đáy chảo cũng nổ ra một cái lỗ.
Mặc tổng bị chính mình làm cho sợ ngây người, nhìn ngón tay mình, vẻ mặt ngây thơ.
Cố Giai Mính vội vàng chạy vào, cầm tay Mặc Uẩn Tề nhìn một chút, lo lắng hỏi: "Chuyện gì xảy ra?"
Mặc Uẩn Tề lắc đầu, vẻ mặt mờ mịt.
Cố Giai Mính nhéo nhéo đầu ngón tay Mặc Uẩn Tề phát ra lôi quang, bội phục nói: "Thật lợi hại, chỉ có một chút này liền đem trứng gà oanh thành cặn bã, nếu toàn bộ thả ra thì thế nào nhỉ? Than ôi, thật là một điều đáng tiếc. ”
Mặc Uẩn Tề nhíu mày nhéo nhéo ngón tay, ánh mắt nhìn Cố Giai Mính cũng bất đắc dĩ, trọng điểm chú ý của tên ngốc này ở đâu? Những gì anh làm bây giờ rõ ràng không phải là điều mà người bình thường có thể làm.
Lại nhìn Buck, cũng là biểu tình ngưng trọng, đối với hiện tượng đầu ngón tay Mặc Uẩn Tề đột nhiên phóng lôi không cách nào giải thích ra. Mặc Uẩn Tề là nhân loại, điểm này không thể nghi ngờ.
Nhưng mà linh khí trên người Mặc Uẩn Tề, đã làm cho tất cả những người không phải nhân loại thèm nhỏ dãi, hiện tại đột nhiên có năng lực như vậy, liền có phương pháp tự bảo vệ mình, Buck nói: "Ngài có thể khống chế lực lượng này hay không? Lại gửi một lần nữa nhìn xem?"
Mặc Uẩn Tề lắc đầu, hắn vừa rồi đã thử qua, không thể khống chế.
Cố Giai Mính cũng có chút thất vọng, nhưng không sao, "Em có thể bảo vệ anh, có đồ chơi đó hay không cũng không quan trọng!" Mặc Uẩn Tề có thể đem Hỏa hồ ly một cước đạp xuống xe, hắn liền tiếp nhận Mặc Uẩn Tề cùng người bình thường không giống nhau, hắn tin tưởng, anh nhất định có thể khống chế lực lượng này, không biết vì cái gì chắc chắn như thế, hắn chính là tin tưởng anh vô điều kiện, tin tưởng anh có thể làm được hết thảy.
Mặc Uẩn Tề cười sờ sờ đầu Cố Giai Mính, ôn hòa nói: "Được, anh sẽ dựa vào bảo vệ của em. ”
Cố Giai Mính trong nháy mắt liền ưỡn ngực lên, cảm giác mình siêu lợi hại!
Mặc Uẩn Tề vuốt đầu hắn, bàn tay xuôi lông đổi thành khuôn mặt, sủng nịch nhéo một phen rồi lại đi chiên trứng, hai lớn một nhỏ chiên thành một hình trái tim, bày ra trên mặt.
Buck đã nhanh nhẹn bưng các món ăn khác lên bàn ăn, dẫn Mặc Trạch Dương đi rửa tay.
Cố Giai Mính thèm thuồng nhìn bát mì kia, "Sao anh đột nhiên muốn học nấu cơm?"
Tổng giám đốc dầu muối tương dấm cũng không phân biệt được tự mình xuống bếp làm một bát mì, nghĩ như thế nào cũng không bình thường.
Mặc tổng bất đắc dĩ giơ tay chọc chọc mi tâm của hắn, "Hôm nay không phải sinh nhật em sao? Mì trường thọ. ”
Cố Giai Mính khiếp sợ chỉ chỉ mũi mình, "Sinh nhật tôi? Làm cho tôi?"
"Trên tư liệu của em viết không phải là hôm nay sao? Dù sao sinh nhật thật sự cũng quên mất, bánh ngọt mua cho em cũng nên giao đến." Mặc Uẩn Tề mỉm cười nâng mặt Cố Giai Mính lên, tiến lại gần hôn chóp mũi hắn, lại hôn lên miệng, "Sau này mỗi một năm sinh nhật em, anh đều làm cho em một bát mì trường thọ. ”
Cố Giai Mính mím môi, nhìn ánh mắt thâm tình của Mặc Uẩn Tề, mũi đột nhiên chua xót, trái tim tựa như bị người ta bóp một cái, vừa chua vừa đau, phốc phốc nhảy dựng lên rất nhanh, "Anh có nghĩ tới, nếu sau này không có anh, ai còn làm mì cho tôi không?"
Lời này nói ra, nước mắt liền không thu được, một cỗ cảm xúc ủy khuất bao trùm trong lòng, Cố Giai Mính đau đến run lên, không đợi Mặc Uẩn Tề nói chuyện, hắn chủ động ôm cổ đối phương, vùi mặt lên vai Mặc Uẩn Tề, nhẹ giọng nói: "Tôi sẽ không để anh chết, anh phải nhớ kỹ lời hôm nay nói, sau này mỗi một năm hôm nay, đều làm cho tôi một chén mì. ”
Cho dù có vi phạm thiên hòa, sẽ bị báo ứng, hắn cũng phải đem nhân loại này lưu lại bên người, cùng lắm thì đem mạng của hắn đổi cho anh, dùng trăm năm của chính mình đổi lấy một năm của anh, khi nào đổi không được thì tính.
Vì có thể sống lâu một chút, hắn phải cố gắng thật tốt mới được, tích góp càng nhiều tín ngưỡng lực, để cho mình trở thành một yêu sống lâu nhất.
Đến lúc đó Mặc Trạch Dương cũng đã trưởng thành, còn có tiểu hồ ly gia tộc hồ ly, hắn cái gì cũng không cần lo lắng, hắn nhất định có thể sống rất tốt.
Giống như con người, chọn một người cho cuộc sống lâu dài, có lẽ điều tốt nhất của cuộc sống.
————
Ở nơi Cố Giai Mính không nhìn thấy, Mặc Uẩn Tề tháo đồng hồ đeo tay, nhìn một dấu ấn màu xám ẩn giấu dưới mặt đồng hồ, lông mày dần dần nhíu lại.
Từ sau khi mang khối ngọc kia, nơi này liền xuất hiện một thứ như vậy, nhìn giống như hoa văn, còn chưa hiện toàn bộ, cụ thể là cái gì còn không thể phân biệt được, nhưng mà vừa rồi khi đầu ngón tay phóng ra một chút dòng điện kia, vị trí này có chút ngứa.
Đây có phải là nói rõ vừa rồi phát ra đạo lôi quang cùng vị trí này ấn ký là có quan hệ, hắn có thể nắm trong tay lực lượng này?
Mặc tổng cảm thấy nắm trong tay thứ này vẫn là rất cần thiết, tỷ như có thể dùng sấm sét bổ một lần.
Anh cần phải nghiên cứu kỹ lưỡng.
![](https://img.wattpad.com/cover/332734514-288-k676891.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
Sau khi cha ruột của con trai tìm tới cửa
HumorTác giả: Hắc miêu nghễ nghễ Như tên của nó, toàn văn ngọt ngào ấm manh! Năm năm trước, Cố Giai Mính từ trong hang núi bò ra để tu luyện trà trộn vào giới giải trí, vì khắc phục khuyết điểm tình cảm, lợi dụng diễn xuất xuất sắc, ở nước ngoài quyến r...