29: Chỉ muốn quy tắc ngầm em

271 27 0
                                    

Chương 29: Chỉ muốn quy tắc ngầm em



Cố Tiểu Yêu không cần ngủ lười biếng ngủ một giấc, ngày hôm sau đứng lên vẫn sinh long hoạt hổ.



Mặc Trạch Dương ở trên giường lăn liên hoàn mười tám vòng, lăn xong đứng lên đồng dạng tinh thần phấn chấn, sáng sớm vừa nhảy vừa hát, vui vẻ vô cùng.



Chỉ có Mặc tổng, một đêm thỉnh thoảng tỉnh lại nhìn hai tiểu yêu tinh nằm bên cạnh, sợ bọn họ đột nhiên lại biến mất không thấy, cho dù mơ mơ màng màng ngủ, trong đầu đều là bộ dáng Cố Giai Mính giống như Mặc Trạch Dương, vừa nghĩ đến xúc cảm nhung mềm kia, Mặc tổng một đêm không ngủ ngon.



Cố Giai Mính tiến đến trước mắt Mặc Uẩn Tề, quan tâm chỉ chỉ sắc mặt mệt mỏi của anh, "Anh không ngủ ngon sao? Tiểu tử đạp à?"



Mặc tổng nhìn thấy hắn, ánh mắt từ đỉnh đầu di chuyển đến mông, lạnh lùng lắc đầu, nghiêm túc nói: "Không việc gì. "



Cố Giai Mính vui vẻ, thú hai chân nhân loại giả dối này không nói thật, không có việc gì làm sao có thể là loại sắc mặt này? Cố Giai Mính đưa tay sờ trán Mặc Uẩn Tề, cười nói: "Thằng nhóc ngủ không ngoan, nói bò thì bò, nói lăn thì lăn, có đôi khi còn đạp chăn đạp người, tối nay anh đừng ngủ cùng nó nữa, ban ngày đi làm không tinh thần. "



Mặc Uẩn Tề nhất thời cảm nhận được một cảm giác mát mẻ từ tay Cố Giai Mính truyền tới, cảm giác mệt mỏi quét sạch. Nhìn đôi mắt mỉm cười của Cố Giai Mính, trong suốt không chứa một chút tạp chất, Mặc Uẩn Tề giơ tay ôm Cố Giai Mính vào trong ngực, cúi đầu hôn lên, Cố Giai Mính khẩn trương mở to hai mắt, còn chưa có cự tuyệt, liền cảm giác trên mông bị xoa xoa một phen.



"Ngươi làm gì vậy?!" Bộ phận mẫn cảm bị người ta sờ, Cố Tiểu Yêu nhất thời xù lông, đẩy Mặc Uẩn Tề ra vẻ mặt khiếp sợ, ánh mắt Cố Giai Mính phảng phất như đang nhìn một tên lưu manh biến thái nào đó, không biết mông hồ ly sờ không được sao?



Mặc tổng nghiêm túc giải thích: "Anh chỉ muốn nhìn xem, em có đuôi hay không?"



Cố Giai Mính sợ tới mức nhảy ra sau, sau lưng thiếu chút nữa đụng vào tường, nơi này không có ba trăm lượng bạc ngụy biện nói: "Tôi là người! Lấy đuôi từ đâu ra?"



Mặc Uẩn Tề gật gật đầu, chậm rãi nói: "Tối hôm qua hình như anh nhìn thấy em lộ ra một cái đuôi lớn, cũng có thể là anh nằm mơ, em đừng để ý. "



Anh vừa nói như vậy Cố Giai Mính trong nháy mắt bình tĩnh không ít, đây tuyệt đối là nằm mơ, bởi vì hắn không chỉ có một cái đuôi, hắn có mười cái đấy, mười cái!



Vừa nhìn đã biết không phải hồ ly tinh bình thường!



Mặc Uẩn Tề cười cười, "Anh chỉ là nói tựa như nhìn thấy, em kích động cái gì? Anh nghĩ rằng em có một cái đuôi cũng rất đẹp. "



Cố Giai Mính sững sờ đứng tại chỗ, đáy lòng đã bị nhấc lên sóng lớn, Mặc Uẩn Tề thế nhưng nói hắn có cái đuôi rất đẹp, nếu như anh biết mình thật sự có đuôi, có thể bị dọa ngất xỉu hay không?

Sau khi cha ruột của con trai tìm tới cửaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ