Khi mọi người cường liệt yêu cầu, Nhiếp Ngôn có vẻ "gắng gượng"đáp ứng.Nghe được Nhiếp Ngôn đáp ứng, Lưu Thụy trong ánh mắt hiện lên một tia quang mang âm độc. Tiểu tử, chút nữa cho ngươi xấu mặt, nhìn ngươi còn có thể hay không đắc ý như vậy!
Một nhóm người Nhiếp Ngôn ra khỏi phòng học, hướng phòng tập thể thao bên cạnh đi đến. Chỗ đó có sân bãi khoáng đạt, cũng đủ hai người thi triển.
Đi theo xem náo nhiệt, có chừng hơn hai mươi người, cho nên cực kỳ ầm ĩ.
"Nhiếp Ngôn, ngươi đừng sính cường." Tạ Dao lo lắng nói. Nàng minh bạch cách làm người của Lưu Thụy. Lưu Thụy quá kiêu ngạo, nếu đợi lát nữa đánh nhau, nhất định sẽ nặng tay.
Chứng kiến Tạ Dao ánh mắt ân cần, Nhiếp Ngôn trong nội tâm ấm áp hoà thuận vui vẻ. Nàng thiện lương, đúng là điểm hấp dẫn Nhiếp Ngôn nhất. Kiếp trước trong lớp rất nhiều người đều xem thường Nhiếp Ngôn, nhưng tuyệt đối không có Tạ Dao. Tạ Dao còn phụ đạo học tập cho hắn, đã từng vô số lần cổ vũ Nhiếp Ngôn. Đây là một loại cảm tình làm cho Nhiếp Ngôn cả đời ấm áp! Cho nên mặc dù là lúc con người Nhiếp Ngôn phóng đãng, trong nội tâm Nhiếp Ngôn thì Tạ Dao vẫn là một khối địa phương tinh khiết nhất, nếu ai dám động Tạ Dao, Nhiếp Ngôn dám đi lên cùng hắn liều mạng! Kiếp trước Nhiếp Ngôn sở dĩ rời xa nàng, chỉ là vì không để cho nàng mang đến bất luận cái gì dơ bẩn!
Mỗi khi vết thương không bao giờ liền sẹo kia nhói đau,hắn nhớ tới thân ảnh của nàng, tổng thể cảm giác được một tia ấm áp thấm vào ruột gan . Loại cảm giác này, giúp cho hắn chèo chống đi qua những đoạn thời gian hắc ám của cuộc đời.
"Chỉ là tùy tiện luận bàn mà thôi." Nhiếp Ngôn đấm đấm ngực, cười nói, "Luyện vật lộn lâu như vậy. Bổn sự khác không có, năng lực chịu đòn cũng không tệ lắm."
Chứng kiến vẻ mặt Nhiếp Ngôn tươi cười sáng sủa, Tạ Dao cười khúc khích, mặc dù vẫn có chút lo lắng, nhưng buông lỏng khẩn trương không ít, đợi lát nữa nếu là thật sự đánh gay gắt, nàng có thể gọi trận đấu ngừng giữa chừng.
"Huynh đệ, yên tâm, đợi lát nữa nếu ngươi không ổn, ta sẽ kéo ngươi xuống, sẽ không để cho ngươi chịu quá nhiều đả kích."
Một người thân thể cao to cường tráng khoảng một mét chín gì đó đối Nhiếp Ngôn cười cười. Nói.
Hắn đứng ở nơi đó, tựa như một tòa tháp sắt thép. Hắn xấu hổ nói: "Ta đã sớm xem tiểu tử kia không vừa mắt, bất quá ta cũng không phải đối thủ của hắn."
Đối với hắn, Nhiếp Ngôn như thế nào mà không biết. Hắn kiếp chính là hảo huynh đệ của hắn: Địch Hạo, làm người cực kỳ nhiệt tình.
"Cảm ơn ngươi, huynh đệ, yên tâm đi, ta sẽ không thua quá thảm. "Nhiếp Ngôn nghe Địch Hạo nói, có chút cảm động.
"Ha ha, ngươi thật vô cùng tự tin a, tên Lưu Thụy kia sức đôi bàn chân rất mạnh, sâu ngồi gánh tạ được một trăm ba, lực đá có hơn ba trăm, ngươi phải cẩn thận." Địch hạo nói, hắn đây là đang nhắc nhở Nhiếp Ngôn.
Sâu ngồi gánh tạ một trăm ba, lực chân hơn ba trăm, trong khi đang là học sinh cấp 3, xác thực tính không sai, chính là cùng Nhiếp Ngôn cái loại biến thái cấp quái vật siêu gank này solo cùng một lane, vậy thì phế rồi.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Part 2] Trọng sinh Tặc hành thiên hạ.
Random"Hắn sống lại! Đem mọi hối hận kiếp trước hảo hảo thay đổi. Hắn!! Vang danh thiên hạ !!!" - Nói chung đây là thể loại Trọng sinh, võng du, hiện đại , HE. Tác giả: Phát Tiêu Đích Oa Ngưu. Full : 995 chương. Đây là tiếp của part 1 đã up trước đó, anh...