Chương 42

328 14 1
                                    


Đông Phương Bất Bại đến Lưu phủ mục đích không phải vì Lưu Chính Phong rửa tay chậu vàng, cho nên cũng không có rchú ý đến cuối cùng là đã xảy ra chuyện gì. Hoa Mãn Lâu thật ra bởi vì không nhìn thấy xung quanh nên chỉ có thể tĩnh tâm lắng nghe, chung quanh khe khẽ âm thanh xầm xì, lại hoặc lớn tiếng đối thoại cũng không lọt khỏi tai hắn.

Thính giác của Hoa Mãn Lâu khiến ngay cả Lục Tiểu Phụng cũng phải bội phục tới cực điểm, thậm chí nói qua trên thế giới này hắn tin tưởng gì đó chỉ có bảy dạng, trong đó có thích giác của Hoa Mãn lâu. Mà tại đây trong hoàn cảnh hỗn tạp này, Hoa Mãn Lâu lại nghe đến một ít thanh âm vô cùng nhỏ.

Hoa Mãn Lâu nghe được một thanh âm quen thuộc lọt vào trong tai:"Phí sư thúc, đều an bài tốt lắm."

"Hảo, vây đứng lên! Đừng làm cho người vào chính sảnh chú ý. Hành sự tùy theo hoàn cảnh, hôm nay định không thể buông tha Lưu Chính Phong."

"Là!"

Hoa Mãn Lâu thủy chung mang theo ý cười, vẻ mặt hiện lên một chút vi diệu, xem ra hôm nay cũng sẽ không trôi qua yên bình. Hoa Mãn Lâu nhớ tới hắn cùng Đông Phương Bất Bại lúc ở trên tiểu lâu trên đường ngẫu ngộ vài cái người trong giang hồ. Khi đó bọn họ tựa hồ cũng nhắc tới quá Lưu Chính Phong cùng Nhật Nguyệt Thần Giáo. Nếu Khúc trưởng lão kia cùng Lưu Chính Phong là bạn tốt, vạn nhất nếu có chuyện gì, chỉ sợ Đông Phương cũng sẽ không khoanh tay đứng nhìn.

Hoa Mãn Lâu nghĩ đến đây nhẹ nhàng kéo Đông Phương Bất Bại. Đông Phương Bất Bại có chút khó hiểu quay đầu nhìn về phía Hoa Mãn Lâu, y chính là cẩn thận ở trong đám người tìm Nhậm Doanh Doanh, thấy Hoa Mãn Lâu bộ dáng giống như có chuyện muốn nói cùng y, liền nhẹ giọng hỏi: "Làm sao vậy?"

Hoa Mãn Lâu ghé vào bên tai Đông Phương Bất Bại nói nhỏ: "Có chút không ổn. Cẩn thận chút. Còn nhớ rõ ngày ấy ở trong quán trà gặp gỡ vài cái người giang hồ không?"

Đông Phương Bất Bại giương mi, nhớ tới ngày đó vài người, vì thế nói nhỏ: "Biết."

Hoa Mãn Lâu mỉm cười gật đầu, lại lui về phía sau Đông Phương Bất Bại. Mà ánh mắt Đông Phương Bất Bại mới dừng ở cửa chính thì vài người bước vào.

Hoa Sơn chưởng môn trên giang hồ tiếng tăm lừng lẫy: "Quân tử kiếm", Nhạc Bất Quần tại phủ đệ của Lưu Chính Phong tự mình đón chào vào đại sảnh. Trong phòng Thiên Môn đạo nhân, Định Dật sư thái, Dư Thương Hải, Văn tiên sinh, Tam Thất Đẳng cũng đều đứng thành hàng đón chào.

Nhạc Bất Quần nhìn thấy Dư Thương Hải thì thật sâu vái chào, nói: "Dư quan chủ, nhiều năm không thấy, ngày càng trở nên tráng kiện ."

Dư Thương Hải thở dài hoàn lễ, nói: "Nhạc tiên sinh, nhĩ hảo." Mọi người hàn huyên vài câu, Lưu Phủ Trung lại có các lộ tân khách lục tục kéo đến nơi.

Thời gian đã gần trưa, năm sáu trăm vị khách từ phương xa đều tiến tới. Phó bang chủ cái bang Trương Kim Ngao, Trịnh Châu Lục Hợp môn, Hạ lão quyền sư dẫn đầu cùng ba người con rể, Nữ thần sắt của Tứ Xuyên, Hồ Bắc Tam Hiệp xuất hiện, Đông Hải sa bang bang chủ Phan Hống, khúc nhị giang hữu thần đao Bạch Khắc, thần bút Tô Tây Tư, người trước người sau đã kéo nhau cùng đến.

Đông Phương Bất Bại Chi Quân Tử Mãn Lâu Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ