“Cám ơn Thế bá khích lệ, Thế bá quá khen.” Trần Mộc Ngôn gật đầu, muốn đi qua, nhưng Trần Lạc đưa một ly rượu cho cậu, không không dấu vết ngăn cậu lại.
Triệu Đổng không có ý thức được Trần Mộc Ngôn muốn rời khỏi, nói tiếp: “Ta xem cháu sau này nhất định có thể làm một bác sĩ tốt, cha của cháu cũng có vài bệnh viện, sau này liền có người kế nghiệp rồi.”
Trần Mộc Ngôn thật ra thì cũng không muốn đến mấy cái bệnh viện dưới trướng Trần thị, nếu cậu đến thì không phải là đổi chỗ làm thái tử gia, được tiền hô hậu ủng, một chút ý nghĩa cũng không có.
"Người kế tục tốt như vậy, lão Trần ngươi nên đưa nó ra ngoài bồi dưỡng rồi! Vừa lúc tiểu nữ của ta cũng muốn đi Mĩ du học, hai người bọn họ có thể cùng đi, cho có bạn a! Ai cũng biết 'Cho có bạn' là có ý gì."
Trần Chi Mặc chắc sẽ không biết điều nghe lời Trần Lạc, nếu như Trần Mộc Ngôn có thể lấy một trong hai tiểu thư Triệu gia, hai nhà có thể quan hệ hợp tác lâu dài.
“Đó là tự nhiên. Dù sao Mộc Ngôn cũng là lớn lên ở Mĩ.” Trần Lạc bộ dạng tựa hồ là đã quyết định muốn đem Trần Mộc Ngôn đi, dù sao những hài tử của danh môn vọng tộc, nào không có kiến thức.
Muốn khống chế dục, chỉ sợ Tô Trăn chỉ lầm người. Cha cậu mới là tiêu chuẩn khống chế dục.
“Cái kia, con quên nói với cha.” Trần Mộc Ngôn tận lực làm cho mình cười nho nhã lễ độ, “Con đã quyết định làm nghiên cứu sinh của trường, ngay cả người hướng dẫn cũng chọn xong rồi.”
Trần Lạc trên mặt không có gì không vui, ngược lại là một bộ từ ái ”Ngươi thằng nhỏ này, những chuyện này làm sao cũng không cùng ta thương lượng một chút? Muốn học nghiên cứu sinh cha đây cũng không biết.”
Trần Mộc Ngôn ở trong lòng chê cười, ngươi ngay cả nhi tử gặp tai nạn cũng không có gọi điện thoại hỏi một câu. Chỉ sợ ngươi vẫn cảm thấy Trần Mộc Ngôn là dựa vào quan hệ của ngươi mới vào đại học B, cái hài tử nơi noi gây chuyện thế nhưng không cần dựa vào ngươi hỗ trợ là có thể thẳng lên làm nghiên cứu sinh chỉ sợ ngươi hoàn toàn, từ đầu, luôn luôn cũng không có nghĩ tới đi?
“Ai nha, điều này nói rõ con của ngươi độc lập a! Không như con gái ta, làm gì cũng không xong, nếu là nó có bổn sự kia, ta sao lại dùng tiền đưa nó ra nước ngoài a!” Triệu Đổng một bộ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép ”Con của ngươi cũng xin nghiên cứu sinh rồi, một chút cũng không cần ngươi quan tâm! Lão Trần, ngươi thật là hạnh phúc a, hai đứa nhỏ cũng tiền đồ như vậy!”
“Chi Mặc kia à? Diễn viên mà thôi, không làm việc đàng hoàng, dựa vào khuôn mặt kiếm cơm. Bất quá học y vẫn là phải ra nước ngoài học mới khá. Vô luận con muốn tới nơi nào học, cha đều ủng hộ ngươi a!” Trần Lạc vỗ vỗ vai Trần Mộc Ngôn. Nếu có nhi tử du học trở lại, hắn tự nhiên cũng có thể còn có mặt mũi. Nhưng cách đánh giả của hắn đối với Trần Chi Mặc làm Trần Mộc Ngôn cảm thấy rất không thoải mái.
Cái gì gọi là không làm việc đàng hoàng? Dựa vào khuôn mặt kiếm cơm?
Trần Chi Mặc là diễn viên có thực lực, được đông đảo người hoan nghênh, hơn nữa từng cái nhân vật hắn đều hao hết tâm lực đắp nặn ra.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ĐM]Nhập hí
Lãng mạnTác giả: Donggua1986 Thể loại: Trọng sinh, đam mỹ, hiện đại, huynh đệ Nguồn: bachhoacac.wordpess.com Trạng thái: Hoàn thành Văn án: Paparazzi mới vào nghề - Diệp Nhuận Hành một lần ngoài ý muốn trọng sinh vào đệ đệ của ảnh đế Trần Chi Mặc - Trần Mộc...