Yena đột ngột nghỉ học, khiến cho lớp lại có thêm bàn trống. Không riêng về chuyện đó, còn một chuyện khác mà cả một thằng mù hay tên điếc đều có thể biết rõ. Đó là Murad và Airi.
Hai con người này dạo này nhìn nhau mờ ám lắm. Bỏ bảy phần thời gian ra nhìn nhau, một lần nhìn lâu như muốn chọc một lỗ trên đối phương.
Trên tất cả, điều khiến mọi người ngạc nhiên nhất chính là sự thay đổi ngoại hình của Airi. Cô tháo khẩu trang ra, để lộ khuôn mặt sắc sảo trước mắt người khác. Đôi môi nhỏ cười nói rất duyên, thế mà mấy năm qua lại giấu lại. Tóc cô đổi thành màu xanh rêu. Nghe Airi bảo, tóc trắng là do cô ấy đội tóc giả giờ thì tháo ra. Phía trên còn có một cái nơ rất to màu đỏ. Miễn ai hỏi đến là cô lại đỏ mặt sờ lên, bảo rằng là quà người khác tặng. Khỏi đoán cũng biết là Murad tặng cô.
"Thế là lớp mình lại có thêm một cặp nữa. Haizz, thương thay cho phận ế ẩm như chúng ta."
Lindis vờ lên giọng, cùng những người còn lại lùi xa Airi và Liliana ra. Bên nam cũng không khá khẩm hơn mấy, Murad với Wukong bị khoác vai bá cổ, tra hỏi đủ thứ. Chẳng mấy chốc mặt đã đỏ lên tận tai.
"E hèm. Tôi sắp có một buổi trình diễn, mọi người có muốn đến xem không?"
Murad hắng giọng, liền đổi sang chủ đề khác.
"Miễn phí chứ?"
Krixi hỏi.
"Tất nhiên. Chừa mọi người vé VIP nhá!"
"Tuyệt! Thế bao giờ đến?"
"Tuần sau. Trễ hơn với dự kiến một chút."
"Nôn xem cậu sẽ hát bài gì quá. Có chăng là 'Nhật ký tình yêu'?"
"Không. Bài mới cơ. Tôi mới sáng tác gần đây."
Murad nháy mắt đầy ẩn ý về Airi. Bắt gặp, Arum đùa một câu.
"Chắc nội dung bài hát này sẽ hạnh phúc lắm!"
"Ế! Sao cậu biết?"
Mặc kệ Murad trố mắt ra nhìn, Arum chỉ tủm tỉm cười cười. Cô nàng này quả là nguy hiểm, xem chừng bí mật muốn giấu khỏi Arum cũng khó.
"Tôi không kìm nổi tò mò rồi. Murad, hát tôi nghe vài câu đi."
"Không. Tôi muốn giữ kín cho đến khi buổi diễn diễn ra. Kiên nhẫn nhé!"
Cậu thẳng thừng từ chối lời đề nghị của Krixi, một mực quyết giữ kín. Cả bọn thở dài nhìn cậu, biết là mình không thể hỏi thêm gì nữa thì thất vọng trở về bàn học. Trả lại không gian riêng tư cho cặp đôi trẻ.
...
Dường như sự tò mò hóa thành sức mạnh đẩy nhanh thời gian đi. Chẳng mấy chốc là buổi diễn của Murad đã đến. Phấn khởi sửa soạn thật đẹp đẽ, các cô cùng những người nam đến nhà hát của thành phố. Quả là thần tượng hàng đầu, khán đài đông nghẹt. Nhìn đâu đâu cũng là người. Chìa tờ giấy mời ra cho nhân viên, họ liền được dẫn xuyên qua đoàn người.
Murad vốn là người được mệnh danh là thần tượng thân thiện nhất trong giới A-biz. Thế nên mỗi khi biểu diễn cậu cũng không cách xa fan của mình là bao. Bởi thế, khác với những sân khấu khác, Murad yêu cầu sắp xếp ghế VIP ngay cạnh sân khấu. Không ai biết để làm gì, chắc là để ai đó thấy cậu ấy rõ hơn chăng?
BẠN ĐANG ĐỌC
[Fanfiction Arena of Valor] Chờ em nơi cuối sân trường
FanfictionName: Chờ em nơi cuối sân trường Author: Cầu vồng "Nơi cuối sân trường đầy nắng, anh vẫn luôn ở đó chờ em." "Thật tuyệt vời khi có ai đó vẫn chờ mình dù sân trường có trống vắng cách mấy." #23/6/2019 - 22/12/2023 Tớ vẫn còn non tay lắm nên mọi người...