"Thì ra là thế."
Ishar cất giọng sau một hồi dài im lặng. Câu chuyện của Butterfly đã kết thúc từ mấy phút trước nhưng đến bây giờ Ishar mới chịu nói. Đôi mắt cô ấy vẫn còn gì đó buồn bã lắm, có lẽ là đang ghen tỵ với hoàn cảnh của cô.
"Butterfly này, con trai nhìn vô tâm vậy thôi chứ họ sâu sắc lắm đó. Nếu con gái chúng ta giấu nỗi đau bằng nụ cười thì con trai cũng vậy. Nếu chúng ta đau buồn về một mối tình thì họ cũng vậy."
"Tớ biết nhưng... chuyện này quả thực rất khó..."
"Trên đời này việc dũng cảm nhất đó chính là bày tỏ tình cảm với người mình thích. Mấy ai có thể làm được điều đó khi cứ mãi lo sợ về lời từ chối mình nhận được sau khi nói ra? Tulen đã vứt bỏ hết lòng tự trọng của một tên con trai để tỏ tình với cậu. Chứng tỏ Butterfly rất quan trọng với cậu ta. Quan trọng đến mức cậu ta có thể vứt bỏ mọi thứ để không đánh mất cậu."
Ishar ngừng lại để quan sát biểu cảm của Butterfly rồi lại tiếp tục nói.
"Tớ nói như thế không phải là để Butterfly đồng ý tình cảm của cậu ta một cách miễn cưỡng. Tình yêu xuất phát từ song phương chứ không phải đơn phương. Cậu chấp nhận Tulen khi chẳng có một chút tình cảm thì chẳng khác gì là thương hại cậu ta."
"Tớ cũng nghĩ như thế. Tớ rất ngại khi ở bên Tulen. Mỗi khi như thế thì tớ lại tự nhắc nhở bản thân ở thân phận là một người bạn, đối xử với cậu ấy như một người bạn thân thiết. Chỉ có thế mới giúp tớ thoải mái nói chuyện với Tulen."
"Tớ sợ mình sẽ đánh mất mối quan hệ này nếu chấp nhận. Tớ sẽ ngại chết mất, cả hai cũng không thể trò chuyện như trước nữa."
Ishar véo má Butterfly trong tức giận.
"Cô ngốc này! Sao mà lo xa thế không biết? Đâu có ai bảo là khi hai người yêu nhau thì mối quan hệ sẽ bị mất đâu. Nó phát triển cao hơn cơ. Thay vì sợ hãi đánh mất thì hãy học cách nắm giữ đi."
Những câu nói lúc trước của bạn bè cô ùa về trong tâm trí. Butterfly chợt nhận ra bản thân đã quá cố chấp với một viễn cảnh mà bản thân tưởng tượng ra. Lời nói của Ishar như cảnh tỉnh cô, kéo cô trở về với thực tại. Nơi có lời tỏ tình của Tulen đang chờ đợi Butterfly trả lời.
Butterfly nắm chặt hai tay Ishar đầy cảm kích.
"Cảm ơn cậu. Tớ biết mình phải làm gì rồi."
"Chúc may mắn!"
Butterfly gật đầu cảm ơn rồi phóng đi mất. Ishar ở lại chút lâu thì điện thoại bật sáng, màn hình hiện lên tin nhắn của Keera. Chắc cô ấy lo lắng lắm. Đẫ mấy giờ đồng hồ trôi qua rồi mà cô có trả lời tin nhắn đâu.
Nhét điện thoại vào trong túi, Ishar định bụng rời đi cho đến khi nghe thấy giọng nói kinh ngạc từ phía sau truyền đến.
"Có phải là em không Ishar?"
...
TeeMee buổi tối vẫn thật đẹp đẽ chẳng kém buổi sáng là bao nhiêu. Từng chùm đèn vàng tỏa ra thứ ánh sáng ấm áp bao quanh khắp quán. Hôm nay có vẻ vắng khách hơn những hôm khác. Nhưng như thế càng có không gian riêng cho cô và người đối diện đây nói chuyện.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Fanfiction Arena of Valor] Chờ em nơi cuối sân trường
FanfictionName: Chờ em nơi cuối sân trường Author: Cầu vồng "Nơi cuối sân trường đầy nắng, anh vẫn luôn ở đó chờ em." "Thật tuyệt vời khi có ai đó vẫn chờ mình dù sân trường có trống vắng cách mấy." #23/6/2019 - 22/12/2023 Tớ vẫn còn non tay lắm nên mọi người...