Chương 20: Vừa yêu vừa hận

57 12 13
                                    

Nhật Hạ trân mắt nhìn Dương Triều Thần. Nói thật, đây là lần đầu cô thấy dáng vẻ này của Dương Triều Thần, không đáng sợ lắm, ngược lại lại có chút buồn cười.

Và như dự tính, Nhật Hạ không kiềm được đã "lỡ" bật cười.

"Em cười cái gì?" Dương Triều Thần đen mặt.

Nhật Hạ vội xua tay: "Đâu có đâu có."

Dương Triều Thần hừ một tiếng rồi quay sang Thiên Bảo: "Vậy anh đi với Hạ sau nhé, bốn người tụi em đến đó trước đây, anh biết chỗ mà đúng không? Lần trước...aa"

Anh chưa kịp nói hết Châu Tiên đã đá anh một cái rồi lườm anh. Nhật Hạ cũng đã sắp mở miệng ngăn lại nhưng may là có Châu Tiên. Chuyện lần trước chắc chị Nhi và anh Sơn chưa biết, giấu được thì nên giấu.

Thiên Bảo gật đầu tỏ ý đã biết. Do Thiên Bảo đi bằng xe hơi nên đi lấy xe có lâu hơn mọi người một chút. Khi xe ra, đậu trước mặt Nhật Hạ cô vẫn chần chừ. Đây là ông trời đang thử thách sự chịu đựng của cô à? Nếu được cô không muốn phải nhìn thấy vẻ mặt của anh chút nào, để rồi lại từng chút từng chút in sâu trong lòng cô.

"Lên xe!" thấy cô cứ đứng mãi Thiên Bảo mất kiên nhẫn lên tiếng. Nhật Hạ giật mình rồi cũng nhanh chóng mở cửa lên xe.

Nhật Hạ cùng Thiên Bảo đi đến phòng mà Dương Triều Thần gửi trong tin nhắn cho Thiên Bảo. Lúc anh vừa mở cửa đẩy vào liền nghe được một khúc ca cực kì quen thuộc"

"Happy birthday to you

Happy birthday to you

Happy birthday happy birthday

Happy birthday to you."

Nếu nói Thiên Bảo không bất ngờ thì là nói dối. Dù gì cũng đã lâu rồi anh không nghe người khác hát tặng mình bài hát này, có chút cảm động.

Hai người tiến đến ngồi xuống, một chiếc bánh kem được cắm nến xung quanh, ở giữa là hai cây nến số 2 và số 7 được cắm cạnh nhau.

"Anh Bảo, anh ước nhanh đi không thôi nến chảy hết bây giờ."

Thiên Bảo nghe vậy cũng chỉ thổi nến đơn giản, không ước gì cả.

"Mọi người chuẩn bị bao giờ thế?"

"Cũng mới đây thôi, sinh nhật cậu mà không có bánh kem thì thiếu sót  quá rồi." anh Sơn trả lời.

Dương Triều Thần đưa cho Thiên Bảo một con dao nhựa để anh làm "nghi lễ" cắt bánh, sau đó cùng nhau nâng ly cho đúng thủ tục. Nói chuyện qua lại một lúc, Dương Triều Thần đưa ra đề nghị: "Hay chúng ta chơi trò sự thật hay thử thách đi, em sẽ quay cái chai này, nó chỉ ai thì người đó sẽ chọn sự thật hay thử thách. Nhưng khi chọn rồi mà lại không chịu thực hiện thì sẽ phạt uống một ly rượu đầy nha."

Mọi người thấy cũng vui, không có gì quá đang nên đều đồng ý chơi. Dương Triều Thần là người quay chai đầu tiên, còn người phải chịu trận đầu tiên là anh Sơn.

"Rồi, ngay anh Sơn nhé, anh chọn sự thật hay thử thách?"

"Sự thật đi"

"Người mà anh đang thầm thương trộm nhớ chênh lệch tuổi của anh như thế nào?" Châu Tiên hỏi.

Một ngày mùa thuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ