Học xong ba tiết kinh tế buổi chiều, bụng Jungkook đã bắt đầu réo liên hồi.
Jungkook nhanh chóng đi thẳng một mạch về nhà, vừa mở cửa đã nghe mùi đồ ăn thơm phức từ phòng bếp bay ra. Jungkook xoa xoa cái bụng đói của mình, như cá gặp nước mà vui vẻ bước nhanh về phòng bếp.
Không ngờ lúc bước vào vừa vặn liền thấy Taehyung ngồi ở đó.
Anh hôm nay không phải đi làm sao?
Jungkook nhìn Taehyung đơn giản mặc bộ đồ ở nhà, không có áo tây đi làm như thường ngày, nhưng vẫn không thể nào che nổi đi phong thái của anh. Anh chỉ là ngồi vắt chéo chân, đôi tay thon dài cầm tách trà, mắt thì chăm chú xử lý tài liệu qua điện thoại.
Nhưng sao lại toát ra vẻ quyến rũ cấm dục thế này nhỉ?
Jungkook lắc đầu thật mạnh, định bụng thật muốn tát vào mặt mình một cái.
Nghe tiếng động, Taehyung liền ngước mắt lên.
"Em về rồi à?"
"Vâng ạ." Jungkook để cái cặp xuống, kéo chiếc ghế ở phía đối diện "Anh không đi làm ạ?"
Taehyung gật đầu, để tách trà ở trên tay xuống, "Hôm nay cuộc thi thế nào?"
"Cũng tạm ổn, chỉ là em có tiếc một chút. Nếu như để em làm lại, em chắc chắn sẽ làm tốt hơn."
Taehyung nhìn cái môi nhỏ của Jungkook có chút phụng phịu, như một chú thỏ con không lấy được cà rốt. Thật muốn véo một cái.
"Em đã làm rất tốt."
Lúc Jungkook nghe được câu này, Taehyung nhìn thẳng vào ánh mắt của cậu.
Đôi mắt thâm trầm của anh toát lên một vẻ kiên định. Ngụ ý anh muốn nói cho cậu biết, không cần phải tiếc nuối, vì vốn dĩ cậu đã làm rất tốt.
Jungkook bật cười, trái tim ấm áp hẳn lên.
Nhưng trong tình huống bầu không khí bắt đầu lãng mạn thì cái bụng của Jungkook không biết ý tứ mà ọt ọt hai tiếng kêu lên.
Jungkook không biết giấu mặt ở đâu, có chút ngượng xoa đầu.
Taehyung ra hiệu cho người giúp việc ở gần đó đến xới cơm cho cậu.
Mà nãy giờ cậu mới để ý, cả một bàn đầy thức ăn đã có sẵn từ bao giờ. Nhìn mấy miếng gà trước mặt, Jungkook nuốt nước miếng một cái.
Bàn tay vừa định cầm đôi đũa lên đã bị anh khẽ một tiếng.
"Em vừa mới về, đi rửa tay rửa mặt rồi hẳn ăn cơm."
Jungkook cười xòa vọt ngay vào nhà vệ sinh.
Sau khi ăn một bụng no nê, Jungkook lại phóng ngay về phòng. Hôm nay có bài tập kinh tế cậu còn chưa giải quyết, phải cố gắng xong trong tối nay mới được.
.
Taehyung đang ở trong thư phòng, tiếng chuông điện thoại vang lên. Anh nhấc máy, đầu dây bên kia nghe thấy tiếng cười trầm ấm của một ông lão.
"Lão già này đợi mãi mà không được, nên đành phải gọi điện cho cậu đây."
"Bác khách khí rồi, cháu là sợ làm phiền bác, nên chưa gọi điện hỏi thăm."