Sau khi bồi Lee Hae Won nói chuyện được một lúc bà liền đuổi Yong Do về phòng. Bảo anh ngủ sớm để giữ gìn sức khỏe.
"Của cậu này." Hoseok bước vào phòng, đưa ly cà phê còn nóng cho Yong Do.
"Cảm ơn em rể." Yong Do nhận cà phê trên tay mở miệng đùa giỡn.
Hoseok liếc xéo Yong Do một cái, ngồi xuống ở cái ghế đối diện. "Cậu muốn chết à. Đừng có mà đùa tôi."
"Tớ đùa khi nào. Cậu không thấy em gái tớ sao? Càng ngày trong mắt nó chỉ có mỗi mình cậu."
Hoseok đặt tách cà phê xuống bàn khuôn mặt trở nên nghiêm túc vài phần, "Cậu chính là biết tôi như thế nào mà. Yong Do à, hôm nào có dịp, hãy lựa lời nói với Jae Hee giúp tôi. Tôi không muốn con bé lại đi phí cả tuổi thanh xuân cho tôi làm gì đâu."
"Cậu nghĩ là Jae Hee không biết rằng cậu không thích nó à? Nó biết rõ là đằng khác. Nhưng ai bảo tính cách của nó lại quá giống tớ. Lòng tự trọng nó cao, tính kiêu ngạo của nó còn cao hơn. Bao nhiêu công tử nhà khác xếp hàng dài đợi nó. Nó còn không thèm liếc mắt tới người ta. Vậy mà đối với cậu, tớ thấy nó hoàn toàn trái ngược. Từ nhỏ lúc biết đi là nó đã bám theo cậu. Một khi nó thích cậu rồi thì không ai có thể ngăn cản được nó đâu."
Hoseok cũng biết, Jae Hee từ nhỏ đã bướng bỉnh cứng đầu. Anh cũng nhiều lần vạch rõ ranh giới của hai người. Nhưng cô bé lại có vẻ quyết tâm sau còn cao hơn quyết tâm trước. Đối với Jae Hee anh xem như em gái, anh quả thật cũng không muốn tổn thương.
"Được rồi, không nói với cậu nữa. Tôi về trước đây." Hoseok đứng lên vẫy tay một cái rồi bước ra khỏi phòng.
...
Jungkook lúc này vừa ăn cơm xong mới hơn tám giờ đã bị bắt lên giường ngủ.
Dưới cái nhìn uy hiếp của Taehyung, cậu muốn phản khán cũng không được.
"Anh bắt em đi ngủ sớm làm gì?" Jungkook lẩm bẩm ở trong miệng.
"Cơ thể em vừa mới bình phục không lâu. Ngày mai em bắt đầu đi học rồi. Ngoan, ngủ sớm đi." Taehyung xoa cái đầu nấm nhỏ dỗ dành.
"Cũng không có gì quan trọng mà, chỉ là khai giảng đầu năm học thôi." Jungkook thì thầm trả lời. Cậu còn chưa có buồn ngủ nha.
Taehyung cười khổ nhìn Jungkook. Ngày mai đã trở thành sinh viên đại học vậy mà giờ này cứ như là con nít ở đây kì kèo chuyện đi ngủ với anh.
"Đừng mè nheo với anh. Em ngủ đi. Mai anh sẽ đưa em tới trường."
Jungkook nghe anh nói mới chợt nhớ ra một vài chuyện liền bật dậy, "À đúng rồi. Từ nay anh không cần đưa em đi học cũng được. Cũng không cần tài xế chở luôn. Em sẽ đi học cùng Jingoo. Còn nữa...có thể ở bên ngoài, coi như là chúng ta không quen biết có được không?"
Taehyung khẽ nhíu mi tâm hỏi,"Em không thích anh đến vậy?"
Jungkook vội vội vàng vàng xua tay phản bác, "Tất nhiên là không phải rồi. Bởi vì thân phận của anh cũng không có nhỏ. Nếu để người khác biết được sẽ rất phiền phức. Em chỉ là muốn tự lập một chút, cố gắng học tập thật tốt. Đến khi nào em cảm thấy mình có thể trở nên tốt hơn, xứng đáng với anh hơn. Lúc đó thì không cần phải giấu, có được không anh."