"Nè, có mấy cái gối dì may để cho thằng nhỏ nó ngủ"
"Chi nhiều dữ vậy dì? Cậu chủ nằm chỉ cần một cái là được mà? Con nằm cũng có một cái à"
"Thì nó nhỏ nó khác, một cái để gối đầu nè, hai cái này là gối ôm để tấn sang hai bên tránh cho nó lăn"
"Dạ, cảm ơn dì nghen"
"Chủ bây có ở nhà không?"
"Dạ có, dạo này cô chủ ở nhà hoài, chăm học lắm"
"Mà nó có hay đánh mày không con? Tao là tao sợ nó đánh mày lắm đó"
"Dạ không có đâu, con không có bị đánh nữa"
"Ờ, vậy thì tao mừng rồi"
"Mà tự nhiên cỡ này cô chủ cứ áp mặt vào bụng của con, nói nói cái gì nghe nhức đầu lắm dì bảy ơi"
"Nó nói cái gì?"
"Con nhớ không có rõ, hình như là...thằng điên, đầu bự rồi vịt con gì nữa đó dì bảy"
"Trời trời, kiếm chuyện chửi cháu của tao hả? Nghĩ sao nói thằng nhỏ điên? Chưa ra đời mà nói người ta đầu bự, vịt xấu muốn chết mà nó ví cháu tao vậy coi tức không chứ?"
"Ủa vậy hả dì? Cô chủ nói vậy là đang chửi cậu chủ sao?"
"Chứ gì nữa, mai mốt mày đừng có cho nó vạch bụng nói chuyện với thằng nhỏ nữa, nó buồn là nó không chịu ra đâu con à"
"Thiệt hở? Vậy thôi mai mốt con không cho cô chủ áp mặt vào nói chuyện với cậu chủ nhỏ nữa đâu, sợ lắm"
"Ừa, đi đứng cho đàng hoàng. Cỡ này thai lớn lắm, chừng đâu cỡ nửa tháng là sanh rồi"
"Dạ, con biết rồi"
---------
"Đói quá, có cơm chưa?"
"Dạ tới liền, đợi con một chút xíu là ra liền" Thái Anh chậm rãi từ trong bếp bước ra, cái bụng quá lớn nên khó khăn trong việc đi lại,
Lệ Sa nhìn mà sốt ruột nên liền đứng dậy ôm mâm cơm để lên bàn một cách nhanh chóng."Thấy mày bưng lâu quá, tao nôn ăn nên mới bưng giúp mày thôi, đừng có nghĩ bậy"
"Con có nghĩ gì đâu ạ? Thì con biết cô chủ nôn ăn mà" nàng trả lời tỉnh bơ, đúng mà chẳng biết ý nghĩ của Lệ Sa nên làm cô tức chết.
"Ngồi xuống đi, thấy mày đứng tao mệt quá. Cái bụng chà bá ngứa mắt"
"Con cảm ơn cô chủ" Thái Anh nghe lời ngoan ngoãn ngồi xuống, vốn là lúc chiều dì bảy có nấu mấy món canh cho ăn no căng rồi nhưng do có thai nên mau đói, nhìn thức ăn trên bàn mà thèm nhỏ dãi.
"Ăn đi, để một hồi cơm canh nguội mới cho mày ăn thì lại mang tiếng ngược đãi bà bầu"
"Thật hả? Con được ăn chung với cô chủ sao?"
BẠN ĐANG ĐỌC
HỒNG TRẦN [LICHAENG]
Short StoryThể loại: Phi logic, là nữ - nữ nhưng có thể có baby. Về phần văn phong có phần non tay, mong các bạn đọc thông cảm^^. *CẢNH BÁO: truyện có yếu tố nhạy cảm và phi logic (nói chính xác là thuần bách nhưng sẽ không bị rào cản bởi định kiến của xã hội)...