Chương 47

629 79 14
                                    

Hắc bổng lướt qua đất trống và ghim chặt dưới đất bên chân Tu la đạo. Súc sinh đạo từ trên không trung nhảy xuống, rút ra một cây trong số đó và hai ba lần đánh nát san hô trên thân đồng bọn.

"Bọn hắn trốn tới nơi nào?" Thiên đạo hướng bên này đi tới.

Hắn dĩ nhiên không phải hỏi hai tên Pain kia. Zetsu từ dưới đất chậm rãi dâng lên, nửa bên màu trắng mở miệng trả lời: "Obito và Kakashi đã không còn trên hòn đảo này. Bọn hắn dùng Phi Lôi Thần truyền tống đi một km bên ngoài, sau đó đi vào không gian thời không."

"Mizukage đã trọng thương, chakra của Hokage cũng không còn mấy." Thiên đạo nhìn về phía gã, "Hiện tại là thời cơ tốt nhất, nhất cử trọng thương làng Lá cùng làng Sương Mù, thuận tiện cướp đi Tam Vĩ."

"Hai người kia đại khái sẽ trốn trong không gian thời không một thời gian, ít nhất Obito sẽ không trở lại ngoại giới cho đến khi hắn khỏi thương, chỉ cần bọn hắn còn ở trong đó, ai cũng không thể làm gì." Hắc Zetsu nói, "Bất quá ngươi cũng không cần thất vọng, xem bọn hắn tự giết lẫn nhau chẳng phải là càng thú vị?"

"Ngươi muốn làm gì?" Thiên đạo hỏi.

"Obito đã biết chân tướng về cái chết của Nohara Rin, sẽ không bị chúng ta lợi dụng nữa. Nếu đã như vậy, sau này không cần phải thương xót hắn nữa. Chuyện ở đây giao cho ta, ngươi đi liên hệ với người đó, mau chóng đưa hắn đến Akatsuki càng sớm càng tốt."

Gã xảo trá nheo mắt lại, trên mặt hiện ra nụ cười quỷ dị. "Trò hay...giờ chỉ mới bắt đầu."

__________________ 


Vòng xoáy không gian cách mặt đất một mét khép lại, Obito cùng Kakashi chật vật ngã trên bình đài.

Một lần sử dụng Phi Lôi Thần, cộng thêm cùng Obito liên hợp phát động đồng thuật, chakra của Kakashi đã chạm đáy. Kinh lạc khô kiệt gây nên toàn thân đau nhói, mắt trái truyền đến cảm giác thiêu đốt mãnh liệt, đau đến mức không dám tùy tiện mở ra. Y ngã trên mặt đất, cảm thấy tứ chi bùn nhão giống như không nghe theo sai khiến, ngay cả ngón tay cũng không thể động đậy.

"Leng keng!"

Phía trước truyền đến thanh âm tiếng kim loại rơi xuống. Kakashi cố gắng ngẩng đầu, nhìn thấy Obito nằm ngửa cách đó không xa, đoản đao Bạch Quang từ trong ngón tay hắn trượt xuống. Nam nhân tóc đen nhìn chằm chằm trên không, khuôn mặt một mảnh trống rỗng.

"Obito...." Kakashi miễn cưỡng chống đỡ thân trên, lấy khuỷu tay làm điểm tựa bò về phía hắn.

Khoảng cách ngắn ngủi chưa đầy hai mét dường như vắt kiệt sức lực của y. Obito đối với Kakashi đang đến gần không hề để ý, chờ Hokage đi đến trước mặt, hắn rốt cục mới chuyển động con mắt, nhìn về phía này.

"Chuyện cho tới bây giờ, ngươi còn đến đây làm gì?:

Câu nói này không chua ngoa cũng không phẫn nộ, chỉ lộ ra thoái chí nản lòng. Kakashi nghe được hoảng hốt; y thà rằng Obito hướng mình châm chọc khiêu khích, hoặc là chửi ầm lên, còn tốt hơn là thái độ thờ ơ như bây giờ.

[ObiKaka] Thế Đồng Thủy HỏaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ