⑨.² 🔞

501 41 0
                                    

Cậu thở hắt, nhìn tên khốn động dục trước mặt mà có chút e ngại. Ngộ nhỡ cậu đè thằng này ra rồi mai nó không đi lại được thì sao? Thôi, vì cậu còn nhân tính nên sẽ nhẹ nhàng mà "làm" hắn.

Thoát khỏi dòng suy nghĩ, Jisung chủ động dùng cánh tay của mình mà ôm lấy cổ hắn hôn tới. Đôi môi hai người chạm vào nhau, tạo nên xúc cảm mãnh liệt và ướt át. Lần đầu trải nghiệm hôn một thằng đàn ông, cậu thật có chút lạ lẫm nhưng công nhận, tên họ Lee này hôn rất giỏi. Kĩ thuật hôn của hắn thành công đưa Jisung vào cơn đê mê khó thoát.

Từ cái chạm môi nhẹ nhàng, nó chuyển qua mạnh mẽ, đầy xâm chiếm. Minho cạ răng mình vào môi cậu, bắt cậu phải mau chóng mở miệng ra để hắn thâm nhập. Sự đau rát chuyền đến, Jisung giật nảy người mà mở miệng thốt ra một tiếng. Minho lợi dụng thời cơ sẵn có mà đưa chiếc lưỡi tinh quái của mình vào trong miệng cậu, bắt đầu cuộc trêu đùa với chiếc lưỡi e dè ngượng nghịu.

Tay hắn cũng chẳng rảnh rang gì, liên tục sờ soạng cơ thể Jisung. Mở từng chiếc cúc trên chiếc áo sơ mi trắng của cậu, ngón tay thô ráp không nhanh không chậm mà cọ xát với đầu ti hồng nổi bật. Cơ thể Jisung không ngừng run rẩy, vài lúc khi hắn véo mạnh điểm nhỏ, cơ thể cậu theo phản xạ mà giật nảy lên, tiếp xúc cơ thể càng sát với hắn. Đưa tay đập mạnh vào tấm lưng của tên phía trên, cậu đây sắp ngạt thở đến chết rồi. Minho nhìn cậu, miệng nhếch lên rồi cũng buông tha cho đôi môi đã sưng tấy.

"Ugh...Không biết giới hạn là gì à!?"

"Đã chịch thì không có giới hạn gì cả"

Trả lời xong câu hỏi của ngài cảnh sát, Minho đưa lưỡi liếm lấy hai đầu nhũ đã bị bắt nạt kia, tay còn lại di chuyển xuống mà xoa nắn thứ đã ngóc dậy của Jisung. Cậu nhăn mặt, cảm nhận đôi tay to lớn đang bóp lấy hàng mình. Mẹ nó, nứng vcl.

Ngửa cổ ra sau, Jisung thở dốc mà tận hưởng cảm giác sung sướng đang dần truyền đến các dây thần kinh của bản thân. Bình thường tự thẩm cũng không đến mức tê rần như này, đúng là nên làm tình mà.

Minho liếc nhìn hình ảnh của Jisung, hắn mỉm cười giở giọng như nũng nịu.

"Ầy, sao lại có mình ngài tận hưởng vậy chứ? Tôi là người trúng thuốc mà nhỉ?"

"Mồm tự nói phục vụ tôi, ai bắt?"

"Thật lạnh lùng"

"Câm miệng và nhanh tiếp tục đi"

Thứ Jisung nghe được sau khi kết thúc câu ra lệnh của mình là tiếng thắt lưng được gỡ bỏ, cậu ngẩng mặt lên, muốn nhìn Minho thì bị hành động đột ngột của hắn làm cho sốc nảy ra sau. Khuôn mặt cậu đỏ ửng, miệng mở ra như không thể đóng, mọi suy nghĩ về tình huống hiện tại đều trở nên mông lung.

Lee Minho khi vừa cởi thắt lưng của cậu ra đã một phát đâm thẳng ngón tay vào lỗ huyệt, không một chút bôi trơn hay chuẩn bị gì. Điều đó cũng dễ hiểu với một con người đang trúng thuốc như hắn, nứng đến nỗi chỗ ấy đã thẳng đứng thì nghĩ đếch gì đến đối phương nữa chứ. Hắn bắt đầu di chuyển ngón tay ra vào và điều này làm Jisung khó chịu, không, thốn vãi cức ra ấy. Cậu chưa bị trĩ bao giờ nhưng với cái ngón tay trong lỗ đít hiện tại thế này thì cậu hiểu đôi phần rồi.

「 𝐀𝐋𝐋 𝐀𝐁𝐎𝐔𝐓 𝐔𝐒 」Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ