Chương 39: Mưa đêm trùng phùng

3 1 0
                                    

Chu Dần Chi rời đi. Yến Lâm ngồi trong thư phòng thật lâu. Thanh Phong ở bên ngoài hỏi: "Thế tử, bên Tầng Tiêu Lâu kia thì..."

Yến Lâm lại từ từ dùng bàn tay che phủ gương mặt mình, hỏi ngược lại hắn: "Phụ thân đã về chưa?"

Thanh Phong khẽ giật mình, trả lời: "Hầu gia chắc hẳn đang ở Thừa Khánh Đường."

Yến Lâm liền đứng dậy, đi thẳng ra khỏi thư phòng của mình, lại men theo hành lang dài bên cạnh bày đầy những hòn non bộ, sải bước đi về hướng Thừa Khánh đường. Bên ngoài trời vẫn mưa tầm tã. Cho dù là đi dưới hiên, gió lạnh cũng mang mưa lạnh thổi vào người. Thanh Phong quả thực giật nảy mình, cứ thế nhìn thấy người đã đi xa hơn mấy trượng mới phản ứng lại được, vội vã cầm ô đuổi theo: "Thế tử gia, ô!"

Thừa Khánh Đường của Dũng Nghị Hầu phủ, là nơi ở của đương kim Dũng Nghị Hầu Yến Mục, phụ thân Yến Lâm. Yến Lâm mới vừa đến gần, lão quản gia bên ngoài đã cười tươi rói: "Thế tử tới rồi, phía dưới vừa đưa tới hai vò rượu ngon, Hầu gia đã mở ra, đang nghĩ xem mưa to thế này thì tìm ai đến cùng uống, ngài đến thật đúng lúc."

Yến Lâm không trả lời, bước chân cũng không ngừng lại. Lão quản gia lập tức hơi sững sờ, quay đầu nhìn bóng lưng Yến Lâm đã đi vào, không nhịn được hỏi Thanh Phong một câu: "Thế tử gia hôm nay làm sao vậy?"

Dũng Nghị Hầu Yến Mục, nay đã ngoài bốn mươi, trên đầu có vài sợi tóc trắng, nhưng chưa lộ ra bao nhiêu. Dù sao cũng xuất thân nhà binh, từng lãnh binh đánh trận, nên dù là đến tuổi này, bề ngoài của ông nhìn thoáng qua cũng còn rất cường tráng. Trên cằm ông có chòm râu thô sáp, trên mặt mày tự mang mấy phần khí khái phóng khoáng chỉ quân nhân mới có, mơ hồ còn thấy được một vết sẹo trên trán. Đây đều là năm đó đánh trận còn để lại.

Lúc này, đúng như lão quản gia nói, ông vừa mở một vò rượu. Trên bàn bày biện một chút thức ăn nhắm rượu. Rượu vừa mở ra đã rót vào chén, mùi rượu cùng thức ăn tản mát trong không khí ẩm ướt. Thấy Yến Lâm tiến vào, ông cười lớn một tiếng, giọng nói vang dội chấn động lồng ngực: "Chẳng phải đã nói hôm nay con sẽ ra ngoài sao, tại sao lại tới đây rồi? Vừa khéo, nếm thử rượu này đi." Dũng Nghị Hầu chỉ chén rượu trên bàn.

Yến Lâm đứng trước bàn, yên lặng nhìn chằm chằm phụ thân của mình một chút, mím chặt môi phảng phất như đang kìm nén thứ gì đó vậy, sau đó đưa tay nâng chén rượu kia, uống một hơi cạn sạch. Thiếu niên sắp cập quan, yết hầu nhấp nhô. Một chén rượu mạnh cứ thế rót vào yết hầu bỏng rát từ môi miệng tới tận tim phổi! "Bộp" một tiếng, Yến Lâm nặng nề đặt chén rượu xuống.

Dũng Nghị Hầu vô cùng hiểu rõ nhi tử này của mình, ngày thường có thể nói là không có gì giấu nhau, ngay cả chuyện tiểu tử này thích nha đầu nhà Khương Thị lang bao nhiêu ông cũng tường tận, nhưng dáng vẻ như vậy, ông còn chưa thấy bao giờ. Thế là, ông ý thức được Yến Lâm có chuyện. Dũng Nghị Hầu quan sát hắn một lượt từ trên xuống dưới, cười lên: "Sao nào, tranh cãi với tiểu nha đầu Tuyết Ninh kia rồi sao?"

Yến Lâm không cười, ánh mắt cũng nhìn thẳng phụ thân không hề dời đi, chỉ hỏi: "Phụ thân, ngài biết Thánh thượng đang phái Cẩm Y Vệ điều tra vụ án dư nghiệt của nghịch đảng Bình Nam Vương không?"

Khôn NinhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ