Chương 44: Sơn Trưởng

291 5 0
                                    

Như Phong nhìn lão đầu chu chu miệng, ý bảo hắn xem tình huống một chút, không nghĩ tới lão đầu nhìn Như Phong rồi nói: "Ngươi trở về đi, lần sau sẽ lại tìm ngươi."

Như Phong gật đầu, nhất nhất hướng phu tử kia nói chuyện, lúc sau mới rời đi.

Một hồi đến phòng, Như Phong liền nhào lên giường, liều mạng mà đấm đánh gối. Dục Tuyên một bên đang viết, kinh ngạc mà nhìn nàng: "Như Phong, ngươi bị cái gì mà hưng phấn thế?"

Như Phong đắc ý ngẩng đầu lên, cười nói: "Không có việc gì, chỉ là ta chuẩn bị đi gặp sơn trưởng." Lần này sẽ được chứng kiến chân diện mục của mỹ nam.

"Có cần cao hứng như vậy sao? Nói thật ra đi, Như Phong, ngươi có phải hay không... Có phải hay không có cái sở thích lạ?" Dục Tuyên hoài nghi mà nhìn Như Phong.

Như Phong bĩu môi, dụi đầu vào trong chăn mền thơm mát nhuyễn, buồn bực lớn tiếng đáp: "Ta thích mỹ nam!"

"Xong rồi, xong hết rồi, thật sự xong hết rồi." Dục Tuyên đem bút buông, đi tới đi lui trong phòng.

Như Phong rốt cục ngồi dậy, hồ nghi mà nhìn hắn: "Hết cái gì?"

Dục Tuyên ngừng lại, nhìn thoáng qua Như Phong, trong lòng càng thêm khổ sở, nhìn bộ dáng Như Phong bây giờ, sợi tóc đen có chút tán loạn, mắt to tròn tròn vô tội mà nhìn mình, ngạch gian địa hồng chí trang điểm tại tuyết trắng địa trên trán, cho hắn tăng thêm vài phần kiều mỵ của nữ nhi. Như Phong bình thường vốn cũng đã đủ đẹp rồi, bây giờ còn như vậy, càng lại đẹp kinh người! [ Nhok tho: Nàng câu dẫn soái ca của ta aaaaa

Dục Tuyên: *đá* Ai là soái ca của ngươi hả??? ]

Dục Tuyên nghĩ như vậy, trong lòng lại càng sầu khổ, mấy ngày nay hắn xem vẻ mặt ca ca đã kì lạ rồi, rõ ràng là đã phải lòng Như Phong mất rồi. [ Đoạn này ta không rõ lắm , nguyên văn là: "rõ ràng là đúng Như Phong thượng rồi trái tim địa bộ dáng"], bây giờ thử dò xét Như Phong thêm một lần, nhân tiện phát hiện Như Phong cũng thích mỹ nam, như vậy vạn nhất hai người bọn họ trở thành sự thật...(Băng nhi: ah... ta cũng thích mỹ nam nữa... *nhỏ dãi*

nhoktho: *đá* đừng ngồi mơ màng nữa, đồ sắc nữ)

Dục Tuyên nghĩ tới đây liền cau mày, nhưng đồng thời trong lòng lại có cảm giác nói không rõ. [Nhoktho: Có dấm chua]

Như Phong mở to hai mắt nhìn Dục Tuyên, bật cười: "Ha ha, Dục Tuyên, vẻ mặt của ngươi rất giống người bị ma ám nha."

Dục Tuyên cùng Như Phong trên giường, cầm bờ vai của nàng, muốn nói điều gì, nhưng khi hắn chạm được dưới vùng bả vai Như Phong lại có vài phần hoài nghi, nhìn vào hai mắt Như Phong, rồi lại hồ nghi mà nhìn mình, dưới tình thế cấp bách vội nói: " Bả vai của ngươi mềm như vậy, không giống cứng như chúng ta."

Như Phong mân mê miệng, không hài lòng mà trả lời: "Người bất đồng người, các ngươi là kẻ cơ bắp, nhìn liền cảm thấy ác tâm, như ta thế này mới hảo hả, thoạt nhìn có điểm thư sinh. Tại ngươi không biết đấy thôi, bây giờ nữ nhân cũng thích loại thân hình này mà."

Dục Tuyên cũng không nghĩ nhiều, bỏ Như Phong ra, thở dài một hơi, rồi không nói cái gì nữa.

Như Phong cục cục nông rồi một câu không thể hiểu nổi, nhân tiện đứng dậy chỉnh trang lại tóc của mình.

LENG KENG HỒNG NHAN PHONG THÁI HÀNH THIÊN HẠNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ