#121. Nhặt được cún con (Khôn Nông)

661 98 26
                                    

Tôi tên là Trần Lập Nông, năm nay tôi 25 tuổi, công việc hằng ngày của tôi là bán hàng ở một cửa hàng tạp hóa tên là Dream.

"Nông Nông à, hôm nay cửa hàng đóng cửa sớm đấy, vì trời mưa to quá nên ông chủ cho nghỉ sớm". – Phạm Thừa Thừa, cậu bạn thân cũng là đồng nghiệp của tôi nói.

"Uh, thế à? Mình biết rồi"

Nói rồi tôi nhìn ra ngoài trời, qua lớp cửa kính đã có một tầng hơi nước đọng lại, và tiếng lộp bộp nho nhỏ, chắc trời mưa đã được một lúc.

"Vậy tớ về trước đây, cậu về sau nhớ đóng cửa nhé"

"Uhm, bye nhá".

Nói rồi tôi cũng đứng lên đi kiểm ta một lượt, tuy chỉ là một cửa hàng nhỏ nhưng có thể nói đây là cửa hàng lớn nhất của vùng này. Sau khi đã kiểm tra xong tôi thay quần áo và tắt điện, đóng cửa cẩn thận, vì là trời mưa nên trên đường rất ít người qua lại.

Tôi mồ côi cha mẹ từ nhỏ, sau khi đủ tuổi trưởng thành, tôi đã tự kiếm việc làm, và tích góp mua được một căn hộ nho nhỏ xinh xắn, công việc cứ ảm đạm trôi qua, mặc dù tôi rất cô đơn nhưng bên cạnh đó tôi có một việc làm ổn định và những người bạn tốt bụng.

*ảng...ẳng*

Bỗng bên tai tôi có tiếng rên nho nhỏ của một chú cún, vì trời mưa to nên tôi không nghe rõ tiếng rên đó được phát ra từ đâu, cố tìm kiếm xung quanh một lượt, tôi phát hiện ra ở trong góc của cái ngõ trước mặt có một cái giỏ, hình như tiếng rên phát ra từ phía đấy.

Tôi chạy đến chỗ cái giỏ, nhẹ nhàng mở ra, bên trong là một chú cún con màu trắng toát, rất dễ thương đang co ro trong chiếc giỏ, tôi nhẹ nhàng nâng chú cún lên, ôm vào trong lòng, con cún hơi run run rồi cọ cọ đầu vào ngực tôi, cảm giác yêu thương dâng lên trong lòng.

"Cún con à, nhìn em thật là dễ thương đó. Nhưng sao em lại ở đây giờ này?" Tôi cảm nhận được cún con run nhè nhẹ vì lạnh.

*ẳng...ẳng*

"Hay em về nhà anh nhé, hẳn là em bị người ta vứt bỏ rồi" Tôi không nỡ để nó ở đây.

Tôi yêu thương nhìn chú cún và nói, con cún chỉ nhìn tôi với ánh mắt đáng thương và dụi dụi và người tôi. Thế là con cún được tôi mang về.

Sau khi lau người cho nó, hâm sữa cho nó xong, ngồi ôm nó trong phòng khách ấm cúng, tôi mới nghĩ ra một điều mà tôi đã quên.

"Ah, ta chưa đặt tên cho em nhỉ? Uhm....vậy tên em sẽ là Mèo nhé. Tuy tên hơi đặc biệt, nhưng mà anh thích tên đó nha"

Con cún không tỏ thái độ yêu hay ghét, chỉ lẳng lặng nhìn tôi, cặp mắt to long lanh nhìn vào TV, tôi cũng coi như nó đã đồng ý.

Cứ như thế, cuộc sống của tôi đa dạng hơn hẳn, vì có Mèo nên tôi hay về nhà hơn, không đi uống với mấy thằng bạn nữa, cuộc sống cứ êm đềm trôi qua, nuôi Mèo cũng không vất vả như tôi tưởng, vì nó rất ngoan, ăn, ngủ, nghỉ như người vậy, nhiều lúc tôi có cảm giác tôi và nó cứ cặp vợ chồng vậy.

" Nông Nông, hôm nay đi uống tí đi"

Cậu bạn đồng nghiệp của tôi nói, chắc chắn là cậu ta lại bị thất tình rồi đây, nhớ lần trước cậu ta rủ tôi đi uống, thế mà lúc say cứ chửi bới với cả đập phá suốt, tôi là tôi cạch rồi.

(AllNong) Đoản vănNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ