Chương 20: Quay phim

5.1K 372 18
                                    

"Tâm lý dần cảm thấy thả lỏng được là một hiện tượng tốt." Bác sĩ Trần khuyến khích anh, "Phản ứng sinh lý vẫn là nên tuần tự từng bước một, không cần cố ý theo đuổi sự kích động nhất thời."

Hứa Kinh Trập bất đắc dĩ trả lời: "Tôi cũng đâu có kích động nhất thời...."

Lúc này anh cảm thấy mình có phần giống với một cái van.Phản ứng tâm lý là chỉ là đầu vào của cái van đó, còn ham muốn chìm tận đáy lại không thể nào tìm được lối ra. Như khi ném một hòn đá vào giữa lòng hồ, "tõm" một tiếng, gợn sóng lên nhưng về cơ bản là nhìn không thấy.

Không nhận được sự an ủi từ phía bác sĩ tâm lý, lại phải đối mặt với việc mấy ngày nữa Lương Ngư sẽ đến thăm đoàn phim. Hứa Kinh Trập hiếm khi lo lắng đến nỗi ngủ không yên, cứ mơ mơ màng màng như vậy cả đêm. Đợi đến ngày hôm sau vào đoàn, La Dao Duệ nhìn thấy sắc mặt anh còn bị dọa sợ một phen.

"Anh lạ chỗ nên không ngủ được à?" Cô vừa thay đồ xong, thợ làm tóc đang giúp cô cài trâm trang sức vào tóc, rảnh rỗi đánh giá khuôn mặt Hứa Kinh Trập một lượt: "Lần đầu tiên em trông thấy anh như vậy đấy, lại còn có cả quầng thâm mắt."

Hứa Kinh Trập lấy gương soi thử, đúng là vậy, nhưng nhìn cũng không rõ lắm, có thể che đi được.

La Dao Duệ cực kỳ tận tình tìm lý do hộ anh: "Điều kiện ở đây đúng là hơi kém. Hôm qua trợ lý của em còn phát hiện ra chăn bị mốc, phải đi suốt đêm lên thị trấn bên cạnh mua cái mới. Hôm nay cũng chưa biết liệu có mua được không?"

Hứa Kinh Trập đi ngủ sớm, trừ ngửi thấy mùi ẩm thấp hơi nồng một chút, thật ra cũng chẳng chú ý chăn gối ra làm sao. Chu Hiểu Hiểu đứng bên cạnh sợ đến bay màu, thủ thế chuẩn bị đi lật chăn anh luôn.

"Anh hơi lạ giường thôi." Hứa Kinh Trập không muốn trợ lý của mình làm lớn chuyện nên mới giải thích: "Chắc vì lần đầu ngủ ở khu bảo tồn, buổi tối chim kêu hơi to."

La Dao Duệ gật đầu tán thành. Cô lại cẩn thận ngắm nhìn Hứa Kinh Trập mặt chốc lát, ngưỡng mộ nói: "Thầy Hứa chả có nếp nhăn với lỗ chân lông gì cả. Anh chăm sóc kiểu gì thế? Bình thường phải tiêm hả?"

Hứa Kinh Trập: "......."

Hôm nay chủ yếu quay cảnh ngoài trời. Đoàn phim không quay từ đầu đến cuối, mà để đẩy nhanh tiến độ, giục diễn viên nhanh chóng nhập vai, sẽ thường đẩy những cảnh quan trọng lên quay trược.

Hôm nay nhân vật thần y của Hứa Kinh Trập sẽ cứu nữ chính La Dao Duệ trong rừng trúc. Trước hết là một màn đánh võ tập thể, sau đó quay đoạn Hứa Kinh Trập cõng La Dao Duệ trèo qua nửa ngọn núi.

"Phải cõng thật sao?" La Dao Duệ hỏi đạo diễn.

Đạo diễn trường quay B chủ yếu quay cảnh đánh võ, trước hết là thích khách và thị vệ bên cạnh nữ chính đánh nhau, một lát sau Hứa Kinh Trập mới bước vào.

Đạo diễn Lưu nói: "Chắc chắn là phải cõng thật rồi, thế thân ở trường quay không có ai gầy như cô đâu. Cô định bắt thầy Hứa cõng ai nữa đây."

La Dao Duệ có phần sốt ruột: "Ý của tôi là liệu thầy Hứa có cần cõng thật không. Anh ấy gầy đi nhiều quá, thật sự phải cõng tôi qua nửa ngọn núi hả?"

[ĐM/Hoàn] Hữu Danh - Mộc Canh Mộc CanhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ