Một cuộc lụy tình được gắn kết bởi một người si tình và vô tâm thì nó sẽ như thế nào?
____________________________________________Vương Diệp khi còn trẻ là một người phụ nữ đẹp đến động lòng người. Ai nhìn cũng phải say mê. Nhưng ta nói hồng nhan thì bạc phận. Vì gia đình mắc nợ phải bán cô đến một nơi trụy lạc mua vui.
Lần đầu tiên của cô bởi những người đàn ông thối tha đó cướp lấy. Dù không muốn nhưng vẫn phải cắn răng chịu đựng sự nhục nhã này. Bởi cô nghĩ ông trời rất công bằng, rồi cũng có lúc những người thối tha đó phải trả giá và cô cũng sẽ thoát khỏi nơi này.
Nhưng không như trong suy nghĩ họ vẫn cứ như thế dung túng kéo cô vào mọi cuộc vui. Mãi chìm đắm trong đó cho đến lúc bụng mang dạ chữa cô mới phát giác được cuộc đời thật bất công. Khi khám thai thì thai cũng đã được bốn tuần tuổi, khổ sở ngồi thụp xuống sàn nhà xoa xoa khuôn mặt buồn bã khổ sở. Chắc ông trời thấy cô đơn nên mới cho cô một đứa con hủ hỉ qua ngày nhưng bây giờ không phải là lúc cô cần nó. Tuyệt không muốn bỏ đứa bé này vì cô nghĩ cách này rất độc ác đối với một đứa trẻ chưa hình thành.
Nhưng... lại có thêm một điều khiến cô suy sụp hơn nữa là cô đã mắc HIV. Tưởng đã vui vẻ ban cho cô một sinh linh bé nhỏ nhưng lại cho thêm một căn bệnh khó chữa. Có công bằng một chỗ nào đối với một thiếu nữ hai mươi tuổi đầu như cô không?
Những ngày sau đó Vương Diệp lao đầu vào rượu để quên đi sự sầu khổ của cuộc đời đầy cạm bẫy này. Khi có khách đến cô lại một mực không chịu tiếp khiến bị đánh đập một trận đến bị thương đầy người nhưng lại cứng đầu chịu đựng bởi cô biết khi mang thai thì không được quan hệ. Nhưng cô lại không biết loại rượu rẻ tiền này sẽ đem đến điều tồi tệ gì cho đứa bé.
Lúc đó cô chỉ biết uống rượu thì sẽ quên đi những chuyện buồn phiền và không nghĩ đến chuyện khác. Đến tháng thứ tư thì cô đã cảm được cái đạp đầu tiên của đứa bé, vui đến chảy nước mắt. Mỗi ngày khi bị hành hạ xong cô thường ngồi một góc mà vuốt vuốt bụng đã nhô lên, thì thầm với chiếc bụng ấy rồi cứ thế hai tay ôm bụng chìm vào giấc ngủ. Đến ngủ cũng ngủ không xong, luôn không yên lòng lâu lâu lại mở mắt nhìn chiếc bụng to tròn trước mặt.
Khi cô đã chấp nhận được mình sẽ làm mẹ thì trong đầu luôn nghĩ cách để chạy trốn khỏi nơi này vì cô thương con mình. Muốn nó phải sinh ở một nơi thật sạch sẽ chứ không phải những nơi dơ bẩn như thế này.
Sau khi lập kế hoạch và đã đến thời cơ để chạy trốn. Cô cắn răng chịu đựng thuận theo lời đê tiện tiếp thêm một người khách để những người đó có thể không nghi ngờ mà để cho cô được tự do ra vào cửa.
Khi đã ra được đến cửa chính cô cắm đầu cắm cổ chạy bỏ mặc những tiếng chửi bới đằng sau. Phải cố gắng mà bỏ chạy thật nhanh vì tương lai sau này của con mình cũng như tương lai của xô. Không muốn ở hoài một nơi ghê tởm này.
Vương Diệp hai bàn tay trắng lang thang khắp chốn, thân người gầy guộc vì lâu ngày không được ăn uống chỉ có bụng là nhô lên to lớn. Mọi công việc dù nặng nhẹ đều không bỏ sót, thời gian làm việc cũng gấp đôi người thường.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Khải Nguyên] [Ngược Tâm] Bên Nhau Là Hạnh Phúc Hay Đau Thương
FanfictionTác giả: Cǎo Tên Truyện: Bên Nhau Là Hạnh Phúc Hay Đau Thương Thể loại: Fanfic đam mỹ, hiện đại, ngược tâm, HE Lần gặp gỡ đầu tiên có được xem là quá ấn tượng, cậu thân hình gầy nhom nhem nhuốc với những vết bùn đất dơ bẩn ngước nhìn người con trai...