Chap 41

182 10 0
                                    

Tìm kiếm một người thật ra đối với Bà rất dễ dàng, một lời nói liền có biết bao nhiêu người sẵn sàng hoàn thành nhiệm vụ bà giao cho. Nhưng hiện tại bà lại muốn tận mắt nhìn thằng con của bà tự nguyện quay về chứ chẳng phải dùng cách ép buộc. Vì buộc càng chặt sẽ càng khiến nó bạo phát mà làm ra nhiều điều tồi tệ hơn chứ chẳng phải im lặng bỏ trốn.

Ngay từ phút đầu tính đến chuyện kết hôn này bà cũng từng nghĩ đến hai nam nhân làm sao có thể chung sống như đôi vợ chồng được, thông qua tìm hiểu ở mọi nơi bà cũng biết được chuyện nam nam kết hôn với nhau là chuyện tương đối bình thường, mà chữ ký trên tờ giấy kết hôn cũng chẳng thể nào quyết định là sẽ sống mãi mãi, còn phải coi tâm của người có đặt mình trong trái tim không. Nói chung là hôn nhân không có sự phân biệt giới tính, mọi thứ có hạnh phúc hay không đều nhờ vào sự thấu hiểu lẫn nhau.

Lo chuyện này một thì lo cho Vương Nguyên mười, thằng bé có chút đần độn, đổi lại rất thấu hiểu mọi chuyện trên dưới. Tinh khiết như một thiên sứ khiến bà chẳng nỡ từ chối đi lời đề nghị của cậu. Người thân duy nhất của thằng bé cũng đã rời xa nó, hiện tại thằng bé cô đơn chẳng còn người nào vì nó mà chăm sóc. Bà thiếu điều muốn dùng hết sức lực của bản thân để bù đắp cho cậu. Chỉ mong Vương Tuấn Khải có thể thấu hiểu một phần nào đó, chăm sóc và ở bên thằng bé để chữa lành vết thương trong lòng.

Bà biết hôn nhân là phải có tình yêu, khổ cực hay không chỉ là sau này. Và cũng biết Vương Tuấn Khải đã có người con gái khác trong lòng, nhưng tình thương của bà đối với Vương Nguyên đã lấn át luôn cái ý nghĩa đó...

•••••

Cuộc sống trải qua có chút cực lực, Vương Tuấn Khải cùng Nguyệt Nguyệt thuê một căn phòng không lớn, một phòng bếp, phòng ngủ. Nói phòng bếp cho hoa mỹ vậy thôi chứ chỉ có một cái bếp ga mini dùng để xào nấu, còn phòng ngủ kê chiếc giường thì gần như chiếm hết diện tích. Tuy vậy mỗi lần nhìn cô ấy nở nụ cười lòng hắn càng thêm được an ủi.

Khu dân cư ở đây chủ yếu là gia đình già chung sống với nhau đã mấy mụm con, cách xa thành thị nên tương đối yên tĩnh, về già rồi họ lại không muốn bon chen với cuộc sống ồn ồn kia. Lâu dần hắn tưởng ra bản thân đã già cỗi mỗi ngày chỉ quanh quẩn trong nhà với người vợ, cùng nhau nấu cơm, tối xem phim để bồi dưỡng thêm tình cảm mặn nồng.

Xài tiền tiết kiệm bao nhiêu thì cũng sắp cạn kiệt, Vương Tuấn Khải được ông bác cùng khu giới thiệu cho công việc khuân vác ở cửa hàng tiện lợi, làm theo ca, hắn ở ca buổi sáng. Dành phân nửa thời gian xin được vào tiệm rửa xe ô tô. Công việc đến 7 giờ liền kết thúc.

Vương Tuấn Khải rất cẩn thận trong việc chăm sóc Nguyệt Nguyệt, sàn nhà lót tấm thảm lông mỏng, rất êm ái đủ để không bị trơn trượt. Nghe đến món ăn nào tốt cho thân thể hắn đều mang về, mắc hay rẻ hắn chẳng hề để ý đến. Chỉ là cảm thấy bao nhiêu chăm sóc ấy chẳng đền bù được những khó khăn cô trải qua hiện tại. Hắn phải cố gắng hơn nữa...

•••••
Vương Nguyên bình bình lặng lặng sống qua hai tuần bên trong căn phòng tân hôn đầy trống rỗng, vật dụng còn, quần áo người ấy hàng ngày mặc vẫn còn, nhưng người chẳng thấy hình dạng ở đâu.

[Khải Nguyên] [Ngược Tâm] Bên Nhau Là Hạnh Phúc Hay Đau ThươngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ