Thẩm Quân Nghi mới dạy được nửa tiết đã phải chạy về, phần còn lại ném cho người quản lý Tả Hành Chi giải quyết, đáng thương thay Tả Hành Chi vốn là thầy giáo lý thuyết, chỉ giảng được ngoài miệng chứ không thể nhảy múa gì được.
Đừng có để cho cậu học trò bảo bối kia về sớm quá nhé. Tả Hành Chi tội nghiệp cầu xin y, Tôi cũng muốn gặp nó.
Thẩm Quân Nghi mặt lạnh: Nhâm Tuệ nhất định sẽ quay video, chừng nào về cậu có thể xem.
Tả Hành Chi:
Thẩm Quân Nghi đã tự mình quay lại đoạn múa Vị thần mặt đất của Giang Thâm ở hội diễn cung văn hóa, sau đó mang về cho các giáo viên ở phòng làm việc coi thử.
Nhâm Tuệ bùng nổ ngay tại chỗ, liên tục nói muốn tự mình tới thành phố láng giềng đón cậu về, Thẩm Quân Nghi giội cho cô một gáo nước lạnh: Tôi đã đi rồi.
Nhâm Tuệ căng thẳng nói: Em ấy chịu tới không?!
Thẩm Quân Nghi nhìn cô một cái: Chu Lạc Tường cũng tìm đến nó.
Nhâm Tuệ nghẹn họng, tức giận bất bình: Hắn dựa vào gì mà cướp người chứ?!
Thẩm Quân Nghi xoay hai quả cầu ngọc trong tay, thản nhiên nói: Dựa vào hắn là Chu Lạc Tường, hắn đã giành được vòng nguyệt quế ở Nga năm ngoái, năm nay chắc sẽ tới Paris nước Pháp. Dừng một lát, Thẩm Quân Nghi tiếp tục nói, Vũ đoàn bên Pháp có mời tôi làm ban giám khảo, năm nay nếu như không có gì bất ngờ xảy ra thì hắn chính là vũ công hạng nhất rồi.
Cuộc thi múa ba-lê quốc tế hàng năm sẽ được tổ chức ở tất cả các quốc gia, nhưng thống trị chân chính vẫn là Nga, Pháp và Ý, đoàn múa ba-lê của ba quốc gia này tạo thành thế kiềng ba chân trong bộ môn này trên thế giới, mỗi năm nội bộ sẽ có một cuộc thi sát hạch quy mô nhỏ nhưng chất lượng cao, cơ mà, những vũ công này đều có một nhược điểm, đó chính là mèo tự khen mèo dài đuôi, luôn cảm thấy mình là giỏi nhất, đương nhiên sẽ khịt mũi coi thường không để vào mắt những giải đấu quốc tế được tổ chức kia.
Với họ, vũ công múa ba-lê cũng như chính mũi chân của mình, đứng trên hết thảy những linh hồn của phàm phu tục tử.
Thật ra ngay sau khi hội diễn kết thúc Thẩm Quân Nghi đã muốn đi tìm Giang Thâm rồi, chỉ là chưa từng ngờ tới sẽ bị Chu Lạc Tường nhanh chân đến trước, sau đó y có tới lớp học múa tìm nhưng chẳng thấy cậu đâu cả.
Từ trước đến nay, chỉ có người ta theo đuổi Thẩm Quân Nghi, nào có bao giờ là ngược lại?
Không có kinh nghiệm tìm người, thầy Thẩm chỉ có thể dùng phương pháp ngốc nghếch nhất, ngày nào cũng đến cắm cọc ở cung văn hóa, phòng vũ đạo không mở cửa lại đi tìm người quản lý cung văn hóa, thế nhưng đối phương cũng không biết cụ thể, chuyện ngày càng khó khăn hơn.
Dẫu là thế, Thẩm Quân Nghi vẫn cố chấp, mặc mưa mặc gió tiếp tục chờ ở cung văn hóa.
Sau vài lần gặp y, Bạch Cẩn Nhất mới tìm cơ hội mở lời: Chú tìm ai?
Thẩm Quân Nghi nhìn hắn, thầm nghĩ còn nước còn tát, cứ thử một chút coi sao: Chú tìm một học sinh của đoàn múa ba-lê ở đây.
BẠN ĐANG ĐỌC
KINH CỬU
Novela JuvenilTác giả: Tĩnh Thủy Biên Nguồn bản gốc: Tấn Giang Trạng thái:Full Văn án Quyền anh thiếu niên & múa ba-lê thiếu niên Nhiệt liệt cùng ôn nhu, giấc mộng cùng trưởng thành, sinh hoạt cùng ái tình Hương thổ mười tám tuyến ái tình câu chuyện...