Lưu Tinh Chi lại lần nữa hiến dâng cho chúng ta một buổi biểu diễn siêu việt tột cùng, kỹ thuật đứng bằng mũi chân của cậu ấy đã đạt tới trình độ đi trên mặt kính, cách kiểm soát cơ bắp càng khiến cho vô số vũ công ba-lê hiện đại trong nước theo không kịp, cậu ấy nhảy như một vị thần thực sự, khiến biết bao người chao đảo.
Lưu Tinh Chi lần này đã đập tan hết mọi chất vấn năng lực biểu hiện* chưa đủ trong giới, cảm xúc của cậu ấy đã hoàn toàn giải phóng, ở đây không thể không nhắc đến biểu hiện của Giang phó, chính lẽ sự xuất hiện của Giang Thâm đã kích thích ham muốn biểu diễn của Lưu Tinh Chi lên một tầm cao mới, khiến cho buổi Sơ Vũ này càng thêm hoàn mỹ.
* Đã từng nhắc ở mấy chương trước. Trường phái thực nghiệm và biểu hiện.
Ba kiệt xuất mới của giới múa ba-lê hiện đại Trung Quốc, hai vị đang là người có tiếng tăm vang dội, thành tựu xuất sắc trên trường quốc tế, một vị khác thì đang từ từ đi lên, Lai Nghi quả không hổ là thánh địa đã từng xuất hiện ba vị vũ công tam mỹ Thẩm Quân Nghi, Chu Lạc Tường, Ngải Lai, bền vững không suy.
Kinh Lạc Vân cẩn thận sưu tầm những tờ báo khen ngợi kia lại, chuẩn bị cho Giang Thâm và Lưu Tinh Chi mỗi người một phần, trừ tạp chí ra thì tin tức trên mạng cũng đã bùng nổ rồi, video múa của Lưu Tinh Chi và Giang Thâm chễm chệ trên hot search, giới múa ba-lê không phải giới quá phổ biến, tự dưng hot ra ngoài giới như thế cũng là điều bất ngờ với tất cả.
Sơ Vũ thành công khiến cho từ trên xuống dưới Lai Nghi vui như ăn Tết, Thẩm Quân Nghi dứt khoát cho học sinh nghỉ ngơi một thời gian, Giang Thâm đương nhiên cũng có phần, chỉ là nhất thời cậu không biết nên làm gì.
Bạch Cẩn Nhất ngồi xem cậu tập luyện ở phòng vũ đạo Lai Nghi, lúc chỉ có mỗi hai người, bầu không khí thực sự rất kì lạ.
Giang Thâm xoạc chân uốn người trước tấm gương, lúc cậu nghiêng người sang bên chân khác thì chợt thấy Bạch Cẩn Nhất ở trong gương đang nhìn mình.
Bạch Cẩn Nhất không phải kiểu người ấm áp gì cho cam, ngày thường tính cách đã hệt như một lưỡi dao được mài giũa sắc bén rồi, trên sàn đấu lại càng dữ dằn và biết kiểm soát bản thân hơn khiến bao đối thủ kinh hãi, nhưng khi đối mặt với Giang Thâm, Bạch Cẩn Nhất như được làm nguội, hóa thành một dòng khí nhàn nhạt mát lạnh.
Hắn chống cằm nhìn Giang Thâm đang đỏ bừng mặt, xấu xa nói: Cậu không tập trung.
Giang Thâm từ từ nhắm hai mắt lại không thèm nhìn hắn nữa, một lúc sau, cậu chợt nghe tiếng cười khẽ của Bạch Cẩn Nhất.
Nếu mà cậu được nghỉ. Bạch Cẩn Nhất thấp giọng nói, Có muốn đi Mỹ cùng tôi không?
Chuẩn bị hộ chiếu giấy tờ không phức tạp gì nhiều, bởi vì có thêm thân phận vũ công múa ba-lê nên visa được làm rất nhanh, đây là lần đầu tiên Giang Thâm ra nước ngoài, Đàm Linh Linh dặn đi dặn lại cậu không được gây phiền phức cho Bạch Cẩn Nhất, còn tính đi mua cái ấm đun nước cho cậu đem qua Mỹ dùng.
Bên kia khác với ổ điện nhà chúng ta. Đàm Linh Linh lo lắng hỏi, Có cần phải mua thêm ổ cắm chuyền không nhỉ?
Giang Thâm đành phải nói: Bạch Cẩn Nhất mua nhà ở bên kia rồi, cái gì cũng có cả.
BẠN ĐANG ĐỌC
KINH CỬU
Fiksi RemajaTác giả: Tĩnh Thủy Biên Nguồn bản gốc: Tấn Giang Trạng thái:Full Văn án Quyền anh thiếu niên & múa ba-lê thiếu niên Nhiệt liệt cùng ôn nhu, giấc mộng cùng trưởng thành, sinh hoạt cùng ái tình Hương thổ mười tám tuyến ái tình câu chuyện...