- Em! ... phù e~m ... có dư phù~ khẩu ... trang ... ha~ đây ạ!
Nhìn đứa nhỏ thở hồng hộc khiến cả lớp dở khóc dở cười, Hoseok là cười tươi nhất. Anh đón chiếc khẩu trang từ tay Taehyung, nhìn cậu nhễ nhại như thế anh lại ngượng, chỉ là "cảm ơn" thôi nhưng nói mãi không xong.
- Ô, cảm~ cảm ơn nhóc.
- Không có gì ạ!
Các anh lớn và thầy giáo đều bị ấn tượng bởi sự lễ phép của cậu nhóc này. Họ luôn miệng khen làm nhóc Taehyung xấu hổ, cứ cắn qua lại môi dưới khô căng trong khẩu trang để đỡ ngại hơn.
- Nghe nói lớp của thằng nhóc Taehyung toàn thành phần bất hảo mà nhỉ! Sao hôm nay mới biết có đứa ngoan thế này ta?
Nghe chữ "Taehyung" được các anh xướng lên, cậu chột dạ ho khan, đằng hắng liền mấy tiếng thì có người đổi chủ đề.
- Ê nhóc, em biết làm sao mở máy lạnh không? Tụi anh nóng quá.
- Dễ ợt!
- Mở như nào mà dễ? Em biết cách hả?
- Thì cái máy đó là của em mà. Đây, em chỉ ...
Các anh đang "ồ" dài một tiếng vui vẻ bỗng im bặt, kéo theo Taehyung định hướng dẫn cũng chững lại. Thấy mọi người căng mắt nhìn mình, cậu lập tức nhận ra bản thân vừa bị "hố hàng". Lỡ rồi nên cậu đành tỉnh rụi, nói trái lại.
- Dù máy không phải của em nhưng em biết mở. Em thân với Taehyung lắm.
Các anh bán tín bán nghi chẳng biết là bản thân quá mệt, nghe nhầm hay đứa trẻ này đang nói dối. Tuy nhiên, họ cũng chẳng để tâm mấy vì cậu nhóc này tính tình thật sự khác với Taehyung kia. Mọi người vào lớp, cùng đợi cậu loay hoay với cái rơ-le không cần gạc thì bất giác, thầy giáo lên tiếng hỏi.
- Em tên gì? Thầy rất muốn tuyên dương em với giáo viên chủ nhiệ~
- Ơ thôi ạ, có gì mà tuyên dương ... Ô chết! Ba mẹ em đợi ở cổng lâu lắm rồi. Thôi chào thầy, chào mấy anh, em về.
Taehyung cứ vậy hớt hải ra về ngay trước sự ngỡ ngàng của mọi người. Đã vài phút trôi qua nhưng lớp của Hoseok vẫn chưa nhận thức được chuyện gì vừa xảy ra. Thằng bạn ngồi cạnh anh bấy giờ mới đảo ngón tay vòng vòng chỉ vào bảng công tắc.
- Ủa rồi nó mở máy lạnh chưa?
Hoseok khổ sở cầm lên quyển bài tập xanh lá trên bàn.
- Gấp cái gì chạy lên xuống xong lại bỏ quên bài tập nè.
Vậy là lớp học sinh giỏi Địa của thầy Alex tiếp tục học dưới thời tiết nắng nóng hơn 35°C. Hoseok làm bài khá nhanh nên anh ngồi đợi mọi người. Rảnh rỗi, anh nhớ đến người vừa đưa khẩu trang cho mình, lòng có chút nhộn nhạo vì cảm kích. Hoseok lại rảnh tay cầm ra cuốn bài tập của cậu nhóc ban nãy.
"Là sổ của Moleskine! Chà, đúng là con nhà giàu. Bìa dày thích thật!"
Biết rằng xem lén sổ sách của người khác, mà chưa hỏi hay xin phép là xấu, nhưng Hoseok tò mò hãng sổ đắt đỏ có giá trung bình 20 Euro thôi mà. Anh mở thun cố định, đưa tay lật nhẹ từng tờ dày dặn.

BẠN ĐANG ĐỌC
(HOÀN) 7 tuổi thì bóc lịch mấy kiếp? [VHope]
Fanfiction[HE] Cuộc đời anh nhân viên văn phòng chỉ luẩn quẩn với câu nói "Mình lại bị "gài" rồi!"