10.

407 70 114
                                    

- Con đang để ý ai?

- Có phải con thích bạn nào không?

Mẹ Kim tiếp lời. Bấy giờ Taehyung mới giật mình, nhưng vài giây sau thì tâm tư tốt lên hẳn. Nhờ ba mẹ Kim mà cậu đã định nghĩa được thứ cảm xúc kì lạ của bản thân về Hoseok. Đó là "để ý", là yêu thích, là có cảm tình!

Cậu nhóc nhìn ba Kim với ánh mắt ngưỡng mộ, thì ra sau lớp vỏ kiên định kia lại là người ba tâm lý, xứng đáng là trụ cột để con cái noi theo.

- Rõ là con đã quên mất chuyến du học.

"Ba nói vậy là có ý gì? Mình chưa hiểu."

- Tuần qua con làm gì lại không kiểm tra email? Bên Exeter đã phản hồi với ta về thư mời nhập học, nhưng suốt 5 ngày qua con vẫn chưa liên hệ với học viện.

Đúng như Chủ tịch Kim nói, Taehyung cố tình "quên" đi thư mời đó. Và bây giờ bị ông nắm thóp, cậu chỉ biết im lặng, không thể giải thích hay trình bày thêm. Dù vậy, lòng cậu lại thôi thúc gì đó khiến 2 bàn tay kia cứ đan chặt vào nhau, tìm cơ hội nói lên tâm tư của mình. Mấp máy đôi môi khô căng, cậu ấp úng lựa lời.

- Thưa, con ... thật ra con có~

- Thời hạn là 2 tuần. Làm những gì con muốn rồi ngoan ngoãn đi du học. Hãy tự giác, đừng để ta phải can thiệp vào việc của con.

- Nhưng con không muốn đi nữa.

- Cái gì!

Nghe ba Kim gằng giọng, ai nấy đều run sợ nhưng Taehyung thì ngược lại. Cậu ngồi đó, dũng cảm nhìn thẳng vào ông, tiếp tục nói.

- Con muốn ở lại trường và tiếp tục học. Cả thầy giáo lẫn các anh trong đội tuyển Địa đều khẳng định con có khả năng. Vậy nên con cũng muốn thử sức mình, chứng minh cho cả trường biết Kim Taehyung có thể làm được tất cả. Đã là giáo dục thì ở đâu cũng tốt, con chắc chắn không cần vào học viện đó.

Mẹ Kim lén nhìn chồng, phát hiện đôi con ngươi của ông trừng lớn mới vội nói đỡ dùm cậu ấm.

- À, mình bớt nóng. Taehyung đang học đội tuyển mà. Vất vả lắm, thảo nào mệt mỏi đến nói lung tung. Nào, mau xin lỗi ba đi.

- Con không nói lung tung. Ngày mai con đã hẹn gia sư đến nhà, anh ấy sẽ kèm con vào đội tuyển. Nhất định, con sẽ chăm chỉ không khiến ba thất vọng!

Dù là chuyện của Taehyung nhưng Chủ tịch lại đánh mắt sang mẹ Kim, nheo mắt vẩu môi buông lời nặng nề.

- Một mình em trai bà đã quá đủ rồi. Bà còn định kéo theo con trai vào vết xe đổ đó ư?

Nghe anh rể đề cập tới mình, đũa đang với ra gắp miếng cá cũng nhanh chóng thu về. DoCheon tủi thân đặt lại chén trên bàn, không dám ăn tiếp. Taehyung khiến mẹ và cậu ba khó xử thì rất áy náy, bèn lên giọng chất vấn.

- Sao ba cứ bảo thủ như vậy? Cậu ba đã làm gì chứ? Ba suốt ngày gay gắt với cậu rồi quay sang nặng nhẹ với mẹ. Con không biết cậu và mẹ đã gây ra tội tày đình gì, nhưng tất cả đã là quá khứ!

Kéo Taehyung đưa chén đũa cho cậu, mẹ Kim lắc đầu nguầy nguậy, ra sức khuyên bảo.

- Đừng làm ba con giận nữa. Ăn cơm! Ăn cơm đi, có lỡ nói thích ai thì mời người ta đi ăn rồi từ chối. Con đừng cố chấp, ngoan ngoãn sang Mỹ đi! 

(HOÀN) 7 tuổi thì bóc lịch mấy kiếp? [VHope]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ