Mặt trời khổng lồ từ trên trời cao giáng xuống. Toàn bộ chiến trường phía đông triệt để yên tĩnh, tất cả binh lính đồng minh tuyệt vọng nhìn đoàn thái dương rơi đến.
Bên trong trận pháp vì mải mê há hốc mồm với cách chiến đấu bạo lực của Linh Nhi nên quên mất phải chú ý đến bên này. Đến lúc thấy không khí nóng bất thường ập đến thì thái dương rực cháy đã tiến lại gần bên.
Không gian xung quanh lấy mắt thường cũng có thể thấy được dao động, màn chắn trận pháp vặn vẹo, phảng phất như lúc nào cũng có thể bị phá nát.
Nhiệt độ thiêu đốt hừng hực là vậy, chỉ trong một thoáng đã bị dập tắt bởi cơn gió mang theo hơi thở lạnh buốt từ phương xa tràn tới.
Hàn khí bộc phát bao phủ phạm vi mấy cây số xung quanh, không chỉ riêng nhánh quân từ chiến trường phía đông mà kể cả phía nam cũng bị vạ lây. Những nơi hàn khí đi qua, bằng mắt thường có thể thấy, thân thể binh lính đang bị đóng băng.
Sắc mặt đám binh lính đen thui, tình hình đang diễn ra nằm ngoài dự đoán của bọn họ, ngay cả Tuyệt Lý Lâm cũng đang bị hàng chục mắt xích trắng muốt từ dưới đất phóng lên trói lại khiến tu vi cũng đóng băng theo.
Mà ngọn lửa cháy hừng hực của mặt trời cũng đang bị hàn khí bào mòn nhanh chóng.
Chiến trường lúc bấy giờ đã biến thành khu vực băng thiên tuyết địa.
Rồi một khuôn mặt lạnh lùng nhiễm sương, đôi rừng rồng lấm tấm bông tuyết, trán nổi gân xanh, hai mắt đầy sát khí nhìn chằm chằm vào đôi mắt hoảng hốt của Tuyệt Lý Lâm. Giọng nói Bạch Hằng lúc nào đã trở nên âm hàn như thể phát ra từ địa ngục:
-- Ta đang rất giận.
Bạch Hằng đang rất là tức giận. Hắn đang muốn đồ sát toàn bộ Trung Hà. Nhất là Tuyệt gia, hắn thề nhất định sẽ chính mình giẫm tan xác cái bọn khốn nạn như đã từng giẫm chết Tuyệt Vô Hối.
Ngay cả bộ dạng khi trở thành Long Nhân cũng không thèm che giấu. Bạch Hằng đưa tay bóp cổ Tuyệt Lý Lâm, móng vuốt nhọn hoắt cắm thẳng vào cổ họng y, mấy dòng máu đỏ phụt ra, nhỏ giọt xuống nền tuyết bên dưới, rất nổi bật.
Vành mặt trời mà Tuyệt Lý Lâm thi triển đã sắp chạm vào trận pháp, Bạch Hằng chỉ búng tay. " Tách"
Mặt trời đường kính chục mét khựng lại một giây rồi...
BÙM!!!
Vỡ tan nát thành một cơn mưa tuyết nhẹ nhàng rơi xuống. Một làn gió thổi chúng bay ngược về phía quân địch. Tuyết rơi phủ lên mặt binh lính, che ngang đôi mắt chứa đầy tuyệt vọng sợ hãi của những kẻ khoác lên mình bộ trang phục thêu sau lưng một chữ " Tuyệt".
Bạch Hằng xách Tuyệt Lý Lâm như nắm cổ một con gà bệnh đến trước một toàn bộ nhánh quân dưới quyền y. Tuyệt Lý Lâm không thể nói, càng không thể giãy giụa phản kháng, tay chân lạnh cóng vô lực rũ xuống.
-- Các ngươi không có lỗi, Nam Hà chúng ta cũng không có lỗi. Chúng ta khác lập trường, vậy nên nếu các ngươi mà biến thành lệ quỷ, thì hãy tìm những kẻ chủ mưu trong cuộc chiến này để trả thù.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Đam Mỹ ] Âm Phủ Bảo Kê Ta ( Phần 2 )
Humor* Phần 1 của truyện đến chương 147 bị lỗi rồi nên không đăng tiếp được, nhưng nó còn ở trên wall ấy, bạn nào hứng thú có thể tìm để đọc thử. ~~~~~ Âm Phủ Bảo Kê Ta ( Phần 2 ) Văn án: Eiji đứng trước cổng học phủ, tóc nâu bị gió đêm thổi hơi rối. ...