Chap 109

418 40 0
                                    

"Xi-... Xin lỗi..." Aki lầm bầm trong miệng, gục đầu lên mảng băng, khẽ run rẫy.  Cuối cùng cô cũng lấy lại được lại quyền kiểm soát cơ thể này. Cũng không hẳn là hoàn toàn. Cứ một chốc, cô lại nghe thấy linh hồn kia kêu gào muốn đẩy cô ra, nhưng Aki cô căn bản không phải kẻ dễ chịu thua như thế. Hết lần này đến lần khác áp chế cô ta vào sâu trong tiềm thức.

"Tỉnh... rồi à?" Bakugou nhếch mép. Xem ra cậu đã thắng ván cược này rồi

"TẠI SAO!!?" Cô đột ngột hét lên 

"CẬU ĐIÊN RỒI À!!? CÓ THIẾU GÌ CÁCH SAO CẬU LẠI LÀM NHỨ THẾ HẢ!!? CẬU CÓ ĐIÊN KHÔNG!!? CẬU COI RẺ MẠNG MÌNH ĐẾN THẾ HẢ!!!?"

Nước mắt cô rơi lả chả trên mặt băng lạnh ngắt, dần co lại thành những hạt sương đọng. 

"CẬU CÓ PHẢI LÀ KẺ ĐEM MẠNG MÌNH RA ĐÙA ĐÂU CHỨ! NHỠ ĐÂU TÔI KHÔNG TỈNH DẬY THÌ SAO!? CẬU ĐỊNH ĐỂ CÔ TA ĐÂM THÊM VÀI NHÁT NỮA HẢ!!?"

Nói rồi cô cắn chặt môi để không phải nấc lên 

Lần đầu tiên lớp A thấy một Aki nóng nảy và lớn tiếng thế này. Hình tượng cô gái năng động mạnh mẽ, luôn thản nhiên với mọi việc phút chốc sụp đổ, chỉ để lại một con người chân thật hơn, cũng yếu đuối hơn.

"Tao muốn cược..." Bakugou bất chợt thì thầm vào tai cô, âm lượng nhỏ chỉ vừa đủ cho hai người nghe "...Cược xem bản thân có đủ quan trọng để kéo mày về hay không?" Giọng cậu trầm khàn, phả hơi ấm khiến tai cô bỗng chốc đỏ bừng lên

"Cậu thật là-... thật là-..." Cô nấc nghẹn, nói không nên câu

"Được rồi tên nửa người, rã băng đi" Bakugou nhìn về phía Todoroki mà yếu ớt nói, tuy nhiên khẩu lệnh vẫn chướng tai như ngày nào

Todoroki cũng không nói nhiều, liền tiến lên áp tay vào mặt băng bắt đầu làm chảy nó. Một vài thành viên lớp A cũng rời đi hỗ trợ hai anh hùng chuyên nghiệp và Midoriya, chỉ còn lại mỗi Asui và Yaoyorozu vẫn đứng đó canh chừng.

Vừa thoát khỏi tảng băng đó, Aki liền mất lực mà ngã về sau. Hai chân cô bây giờ như không còn là của cô nữa, đến cả chạm vào cũng không có cảm giác gì. Asui nhanh chóng chạy lên đỡ cô ngồi xuống, luôn miệng hỏi cô cảm thấy thế nào. Aki cười cười đáp lại cô ấy, còn vỗ nhẹ tay để trấn an.

Nếu nói người cô cảm thấy có lỗi nhất kể từ lúc bỏ đi, ngoài Bakugou ra thì chính là Asui. Cô ấy từ đầu đến cuối vẫn luôn ở cạnh để an ủi, chăm sóc cô, vậy mà cô lại lừa dối và bỏ mặt bạn mình.

"Tớ ổn mà. Chỉ là chân mất cảm giác một tí thôi" Aki cười

"Cậu thật là, làm tớ lo chết đi mất" Asui rơi nước mắt

"Xin lỗi cậu nhiều lắm" Aki choàng tay ôm cô ấy mà an ủi 

"Cảm ơn cậu, Momo. Nếu không có cậu thì có lẽ kế hoạch lúc trước của tớ còn lâu mới hoàn thành" Aki ngần đầu nhìn cô bạn áo đỏ đang đứng đằng kia, ánh mắt đầy ý cảm kích. Đúng như sư phụ nói, cô còn rất nhiều thứ để làm ở đây, không thể ích kỷ mà nhốt bản thân ở đó được. Cô còn phải trả ơn những người bạn đáng quý này nữa

|MHA • Bakugou| Hai kẻ đối lậpNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ