Đổng Mật Mật sau khi nghe được bát quái, liền hấp tấp chạy ra vườn rau sau nhà, thấy Đổng Điềm Điềm đang ở trong hái đậu que, cũng vội vàng chui vào.Giá đậu que đã sắp cao qua người, nàng chui vào xong người bên ngoài không nhìn thấy nàng, nàng cũng không nhìn thấy người bên ngoài, có nói gì cũng không giống như là nàng cố ý tới truyền lời.
Đổng Điềm Điềm thấy là em gái mình tới, có chút kinh ngạc, hỏi: "Sao ngươi lại vào đây, không phải sợ có sâu nên không muốn vào sao?"
Đổng Mật Mật vẻ mặt hưng phấn, ý bảo nàng đừng lên tiếng, sau đó lớn tiếng nói: "Ai nha, tỷ, ngươi biết không, Trương Diễm Thu ở trong phòng khua môi múa mép với Triệu Hương Lan, ngươi đoán xem nàng ta nói gì về Hướng Vãn tỷ?"
Đổng Điềm Điềm vẻ mặt ngây ngốc ......
Nói là, ai nha, ta cũng không biết nên nói thế nào, dù sao ý tứ chính là Hướng Vãn tỷ chân dẫm hai thuyền, mặt ngoài tốt với Hướng Bắc ca, bên trong lại lén lút không minh bạch với Vương Dương ca." Lời này là cố ý hướng về phía phòng của Lý Hướng Vãn nói.
"Thật vậy sao?" Đổng Điềm Điềm vẻ mặt kinh ngạc kêu lên!
Lâm Ngọc Trúc ngồi ở cửa nhà chậm rãi quay đầu nhìn về phía Lý Hướng Bắc sắc mặt đang dần âm trầm.
"......" Nữ phụ trong tiểu thuyết đều mạnh mẽ như vậy sao?
Làm lộ liễu như vậy?
Đổng Mật Mật tất nhiên là không để bụng Lý Hướng Bắc nghĩ như thế nào về nàng, mục tiêu của nàng lại không phải là Lý Hướng Bắc!
Mục đích của nàng là ở trong lòng Lý Hướng Bắc chôn xuống một hạt giống hoài nghi, chờ ngày nào đó sẽ mọc rễ nảy mầm.
Nếu như tin luôn mấy lời này, vậy càng tốt, như vậy cơ hội của chị gái nàng sẽ lớn hơn một ít, đưa mắt nhìn lại, trừ Lý Hướng Vãn ra thì chị gái nàng là đẹp nhất, không đúng... Còn có Lâm Ngọc Trúc, nhưng nghe nói nàng tính cách chẳng ra gì, tới từ địa phương nhỏ sao có thể xứng đôi với Lý Hướng Bắc, Hướng Bắc ca chắc là sẽ chướng mắt nàng đi?
Đổng Mật Mật đầu óc nhất thời có chút loạn......
Lúc này Lý Hướng Vãn đã từ trong phòng đi ra, Đổng Mật Mật chỉ kém gào lên cho cả thôn nghe, nàng ở trong phòng sao có thể không nghe thấy, chỉ thấy nàng trầm mặt, nện bước chân xông thẳng ra sau nhà.
Lý Hướng Bắc một tấc cũng không rời đi theo, Vương Dương xấu hổ vuốt đầu, nghĩ nghĩ cũng đi theo qua, rốt cuộc thì mình cũng có liên quan.
Vương Tiểu Mai cầm dao phay vẻ mặt hóng hớt đi về phía Lâm Ngọc Trúc, đôi mắt mở rất lớn, tò mò hỏi: "Sao? Sao? Đây là sao? Lý Hướng Vãn và Vương Dương..." có một chân?
Lâm Ngọc Trúc nhìn chằm chằm dao phay trong tay nàng, sợ nàng nhất thời kích động vung dao làm mình bị thương, một bên phòng bị một bên hỏi: "Tiếp tục nấu cơm hay là đi xem một chút?"
"Còn chờ cái gì? Đương nhiên là phải đi xem." Vương Tiểu Mai đã gấp không chờ nổi!
Lâm Ngọc Trúc duỗi tay đoạt lấy dao phay trong tay nàng, nàng cầm dao nhiều lần lắc lắc quá doạ người, đứng dậy đem ném vào trong phòng mình, "Đi thôi, đi xem."
BẠN ĐANG ĐỌC
Xuyên sách: Thập niên 70 quần chúng ăn dưa tự mình tu dưỡng
ComédieTác giả: Quýnh Quýnh Hữu Bì Tình trạng: Hoàn thành Bản edit: Đang tiến hành Số chương: 478 chương (gồm phiên ngoại) Thể loại: Nguyên sang, ngôn tình, hiện đại, HE, xuyên sách, hệ thống, song khiết, tuỳ thân không gian, hài hước, bình dân sinh hoạt.