Chương 70: Không chừa lối thoát

148 13 4
                                    

Mưa phùn kéo dài rơi tí tách trên mái nhà, trạm phế liệu trấn trên đã không còn náo nhiệt như lúc trước.

Cụ ông ở trạm phế liệu mừng được thanh nhàn, đã đem ghế bập bênh dọn vào trong nhà nằm ở trên nhàn nhã đung đưa.

Chỉ chốc lát sau một vị thiếu niên mang theo một thân khí lạnh mở cửa mà đến, cởi áo mưa lắc lắc nước mưa trên mặt, đem áo mưa giũ giũ treo ở trên cửa.

Ông Lưu híp mắt nói: "Không phải bảo ngươi ít tới sao, lúc này sao lại đến đây."

"Nhị gia, là ca ta bảo ta đến đây nói với ông một tiếng, sợ là có người bên kia theo dõi chúng ta."

Lưu đại gia không đung đưa nữa, trầm tư một hồi lâu mới nói: "Đã biết."

Thiếu niên không nói lời vô nghĩa, chính là đang nghĩ xem nên nói gì, lại nghe được ông lão đối diện hỏi hắn: "Ngươi chú ý chặt chẽ ca ngươi, đừng để hắn thích cô nương kia, cô nương kia trên người có chút cổ quái, có thể lợi dụng là tốt nhất, cảm tình thì trăm triệu không thể dây vào, đừng để hắn phạm hồ đồ, chúng ta cuối cùng sẽ phải rời đi."

Thiếu niên gật gật đầu, nghi hoặc nói: "Nhị gia, có phải ngươi hiểu lầm hay không, ta thấy ca ta hắn cũng không có ý tứ này, nhưng thật ra đối với... Dù sao trước mắt cũng không có ý đó."

"Ngươi biết cái gì, cô nương kia cùng cô nương Liễu gia lớn lên cực kỳ tương tự, cô gái này đẹp giống như là từ trong lòng hắn tạc ra, mỗi ngày nhìn như vậy có thể tốt được sao?"

Thiếu niên không nói, luôn cảm thấy nhị gia suy nghĩ nhiều, nếu nói ca hắn thích vị kia thì hắn khả năng còn tin một ít.

"Liễu gia tỷ tỷ lại không..."

"Đừng nhiều lời nữa, hỏi ít hơn, hỏi nhiều đối với ngươi không có chỗ tốt. Ngươi cũng theo dõi sát sao cô nương kia, nhìn xem rốt cuộc nàng có bí mật gì, được rồi, trở về đi."

Thiếu niên đáp lời lại mặc vào áo mưa vội vã rời đi.

Trạm phế liệu lộn xộn lại chỉ còn lại một mình ông lão.

.......

Mưa vẫn liên tục rơi làm lòng người nóng nảy.

Lâm Ngọc Trúc liên tiếp rúc ở trong nhà mấy ngày, chỉ có chút náo nhiệt này để xem.

Lý Hướng Bắc hai ngày nay sáng trưa chiều đều tới một lần, thỉnh an thời phong kiến chắc cũng chỉ như thế.

Nhưng mà mỗi lần đều là mất hứng mà về, sau đó có thể là hắn cũng có chút tự ái, bảo Vương Dương đến dọn lương thực đi.

Lâm Ngọc Trúc và Vương Tiểu Mai dựa vào dưới mái hiên vẻ mặt ngạc nhiên, bọn họ đây là muốn tách ra ăn?

Tình yêu a, thật đúng là có thể lăn lộn.

Nhưng không nghĩ tới, có thể lăn lộn còn ở phía sau.

Bọn họ chân trước vừa dọn lương thực đi, chân sau Lý Hướng Vãn liền đi đến tiền viện, sau đó hai người liền nhìn thấy Triệu Hương Lan và Chu Nam dọn lương thực đến.

Xuyên sách: Thập niên 70 quần chúng ăn dưa tự mình tu dưỡngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ