41.

657 121 7
                                    

" Phương thuốc hiệu quả đối với tôi nhất - đó chính là em "
---------------------

Bàn tay thon dài của người cầm viết có sức hút đến thế sao.

Cho nên Pete nhìn đến khi Vegas cởi chiếc cúc áo thứ hai trên người anh ta, cậu mới tá hỏa.

Da thịt thấp thoáng ẩn hiện phía sau lớp áo sơ mi, là vì nồi xông hơi kia tỏa ra nhiều khói, hay là căn phòng này tự dưng lại nóng ran lên như vậy.

Pete vội vàng lấy tay đẩy Vegas ra một cách không quá... thô bạo.

Cậu lấp lửng hỏi.

- Ngài..ngài định làm gì thế.

Trước vẻ mặt đầy ngơ ngác của Pete, Vegas không có trả lời, mà bàn tay thon dài kia vẫn tiếp tục cởi mấy cái cúc áo còn lại. Cho đến khi cả dãy cúc áo được gỡ ra hết. Lúc này gương mặt Vegas vẫn không đổi, bình thản cởi áo trước mặt của Pete.

Pete vốn dĩ định xoay mặt đi, nhưng không hiểu sao cơ thể cậu lại chẳng có chút cử động nào. Chắc là bất ngờ quá đi.

Cho nên Pete cứ một bộ như vậy không chớp mắt nhìn Vegas.

Cho đến khi Vegas lại lần nữa đi đến, đặt chiếc áo sơ mi lên tay Pete, cậu mới hoàn hồn trở lại.

Sau khi để chiếc áo lên tay Pete, Vegas xoay mặt trở lại cái bàn, nở một nụ cười nhẹ mà Pete không nhìn thấy.

Anh ngồi xuống ghế, mở nắp nồi xông hơi ra, khói tỏa lên nghi ngút.

Lúc này Pete mới ngộ ra, anh ta là đang cởi áo để xông hơi đây mà. Làm cậu có chút giật mình.

Chỉ cần xông mặt thôi, có nhất thiết phải cởi áo không?

Pete đứng đó, trên tay đang giữ chiếc áo của Vegas. Hơi ấm từ trên người anh ta dường như vẫn còn lưu lại.

Pete thấy Vegas đã nhắm hai mắt mình lại, đưa gương mặt tới gần chiếc nồi. Khói cũng đã giảm bớt, vài giọt nước li ti cũng bắt đầu xuất hiện ở trên trán.

Hàng chân mày cũng từ từ giãn ra.

Bây giờ khi đã thấy Vegas nhắm mắt, Pete mới dám nhìn thẳng vào người đàn ông này.

Dù sao bình thường gương mặt của anh ta khá lạnh lùng. Pete cảm giác như mỗi một cái nhìn của anh ta đều có chủ đích.

Nhưng bây giờ nhìn gương mặt cũng xem như là bình thường nhất của anh ta. Bớt lạnh lùng, bớt cau có, thì trông thật dễ chịu biết mấy.

Nếu như lúc anh ta mở mắt, cũng có thể đừng dùng ánh mắt như muốn nuốt chửng người ta, Pete nghĩ rằng đứng trước người đàn ông này, cũng không phải là khó.

Mười lăm phút trôi qua, Pete chỉ đứng im đó, cũng không hề cử động.

Thật ra nhìn sơ qua, Pete cũng thấy cơ thể Vegas từ từ thả lỏng, gương mặt cũng nhẹ vơi đi cùng với mấy nếp nhăn trên trán. Cậu đoán rằng anh ta đang nghỉ ngơi.

Dù sao anh ta cũng là người đứng đầu ở nơi này, chắc chắn là có nhiều việc để suy nghĩ.

Pete đứng đó cũng không nghĩ ngợi gì nhiều, cậu chỉ mong có thể nhanh nhanh rồi đi về. Nhớ tới lời Tankul dặn, nên cậu cố gắng làm cho tròn trách nhiệm.

TỬ PHONG THÀNH [VEGASPETE]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ