Trong phòng vang lên tiếng nước nhỏ, Ứng Bình Xuyên gần như có thể tưởng tượng ra chiếc lưỡi mềm mại màu hồng quấn quanh cặc mình mà liếm.Đầu vùi vào háng đã che lấp hiện trường, chỉ có thể dựa vào trí tưởng tượng của mình.
Chiếc lưỡi hồng áp vào quy đầu đỏ tươi của y, đầu lưỡi hơi duỗi ra liếm từ trên xuống dưới, từ gân cặc liếm xuống tận gốc.
Như để kìm lại đám lông mu lộn xộn ở gốc cặc, thiếu niên tự động đưa tay ra nắm chặt gốc cặc y. Môi hơi y hé mở, thở ra thật sâu và chậm rãi, ngực đau nhức âm ỉ dưới áp lực, cuối cùng y cũng thả lỏng và dựa lưng vào bức tường lốm đốm.
"Ngậm lại đi."
Giọng nói của Ứng Bình Xuyên rất thấp, như thể lời nói được bật ra khỏi cổ họng. Y vuốt ve mái tóc đen mềm mại của Tống Ân Hà bằng những động tác nhẹ nhàng, giống như vuốt ve bộ lông của bé mèo.
Nhưng bé mèo của y quá dễ mất bình tĩnh. Dù giọng điệu của y khá dịu dàng nhưng bé mèo vẫn không hài lòng và lên án y đang bắt nạt người khác, mặc dù cuối cùng vẫn ngoan ngoãn ngậm đồ của y vào miệng.
Thân cặc được liếm ướt được đưa vào khuôn miệng ấm áp, Ứng Bình Xuyên ngẩng đầu lên để hơi nóng trong lồng ngực thoát ra khỏi cổ họng, nhìn xuống Tống Ân Hà, ánh mắt tham lam như muốn ăn thịt ai đó.
Biết Tống Ân Hà không nhìn thấy, ánh mắt Ứng Bình Xuyên không hề che giấu, ánh mắt như hoá thành thực thể liếm láp cái cổ hồng hào của thiếu niên, gần như muốn chui vào trong quần áo cậu.
Phần thân trên có thể được giấu trong bộ quần áo mềm mại nhưng đường cong nhấp nhô của vòng eo vẫn thực sự bắt mắt. Ứng Bình Xuyên nhìn xuống bờ mông mềm mại của thiếu niên vẫn còn dấu vết ngón tay rõ ràng.
Y chậm rãi thở ra, tận hưởng sự chăm sóc từ cái miệng nhỏ nhắn ấm áp của thiếu niên. Dùng bàn tay to nắm một bên mông bắt đầu nhẹ nhàng xoa bóp. Bờ mông béo mềm bị nhào nặn biến dạng trong tay y, thịt mềm mại tràn ra từ giữa các ngón tay có một màu hồng quyến rũ khiến y không thể tự chủ mà vỗ nhẹ vào khiến mông run lên, âm thanh rõ ràng khiến mí mắt cậu giật nảy.
Dù động tác của y vốn đã rất nhẹ nhàng, thiếu niên vùi dưới háng y vẫn còn sợ hãi. Hai cánh mông nhỏ bị kẹp chặt vào nhau, bàn tay vốn đang đỡ cặc tóm lấy cánh tay y, trên đốt ngón tay có vết trắng, "Hức, anh Xuyên đừng đánh..."
Có vẻ như khúc thịt đỏ bừng chiếm quá nhiều không gian nên khi cậu nói chuyện, môi luôn chạm vào thân cặc cương cứng, hơi thở run rẩy phả lên nó, làm cho Ứng Bình Xuyên cảm thấy không thể chịu nổi sự kích thích, con cặc giật giật.
Y phát ra một tiếng "Um" bị bóp nghẹt, giây tiếp theo liền thêm vào, "Tiếp tục."
Tống Ân Hà tức, nhưng lần này cậu không dám bảo Ứng Bình Xuyên tìm người khác bú cho y.
Cậu đối mặt với con cặc to cứng ở cự ly gần, mùi tanh phả vào mặt khiến mí mắt cậu run lên vì xấu hổ. May là Ứnh Bình Xuyên nhìn không thấy bộ dạng của cậu bây giờ, cậu cố gắng hết sức che giấu khuôn mặt của mình, nắm lấy cặc lớn hung dữ mà mút.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Cao H/Song tính/ Xuyên Nhanh] Nhân vật chính biến thái là lỗi của tôi sao???
RomanceTác giả: Bất Hiết Edit: Meii Yangg Tình trạng: Hoàn thành Editing......... Tag: nam nam, cao H, song tính, h văn, xuyên nhanh, np...... ⚠️Truyện sử dụng ngôn từ thô tục