" Bây giờ đã là mấy giờ rồi ? "
Diệp Anh đã cùng với vị hôn thê của mình đợi ở đại sảnh rất lâu , vẫn không nhìn thấy Thùy Trang lái xe đến đón bọn họ . Không hẳn bởi vì chờ đợi mà nảy sinh bực bội , lại cảm thấy có chút gì đó khiến lòng bức rức không yên .
" Em gọi cho Ngọc nhé "
Diệp Anh đã gọi cho Thùy Trang rất lâu vẫn không có tín hiệu gì , vì thế Quỳnh Nga liền nghĩ sẽ gọi cho Lan Ngọc hỏi thử . Lần này lại rất nhanh có người nghe máy , nhưng lại không có tiếng trả lời , bất quá có nghe được đều chỉ là một vài âm thanh hỗn tạp từ ngoại cảnh .
" Ngọc , xảy ra chuyện gì vậy ? Cậu đừng làm mình sợ có được không ? "
Quỳnh Nga vẫn không nghe được tiếng trả lời từ Lan Ngọc, rồi đột nhiên đầu dây bên kia lại rất nhanh ngắt máy , ngay lập tức nảy sinh sự nghi ngờ rằng có chuyện kinh khủng gì đấy . Nói với Diệp Anh nhanh chóng bắt taxi đi đến căn hộ của bạn thân , nhưng vẫn không tìm được Lan Ngọc .
" Cô ơi , cho con hỏi có chuyện gì xảy ra với hai người trong nhà này vậy ? " - Quỳnh Nga nhìn thấy người hàng xóm của Lan Ngọc , liền muốn tìm hiểu thử nguyên nhân gì khiến cả hai người bọn họ lại vô cùng kỳ lạ thế này .
" Mấy hôm nay chẳng phải đã vui vẻ lại rồi hay sao ? Dạo trước thì đúng là có xảy ra vấn đề "
" Là chuyện gì ? " - Diệp Anh chưa từng nghe qua Thùy Trang nói có chuyện , cho dù cô gọi đến cũng chỉ nói về tình hình công việc mà thôi .
" Tôi nghe nói cô Thùy Trang bị người ta bỏ bùa ngãi gì đó , còn cô Lan Ngọc thì xém một chút là phải ngồi tù luôn "
Người hàng xóm đó thuật lại cũng không phải rõ ràng , bởi vì bà ấy cũng đâu hiểu ngọn nguồn câu chuyện . Chỉ nghe được loáng thoáng vài chuyện , biết bao nhiêu lại nói cho Diệp Anh bấy nhiêu .
" Chuyện quái quỷ gì đang xảy ra thế này ? Tại sao Ngọc lại không nói cho em biết chứ "
" Bây giờ quan trọng nhất là phải tìm được Lan Ngọc "
Diệp Anh cố gắng làm cho Quỳnh Nga bình tĩnh lại , cả hai người bọn họ lại rong ruổi khắp nơi tìm Lan Ngọc . Trong thời gian đó cũng không ngừng gọi cho Thùy Trang , nhưng hầu như đều có chung một kết quả .
------------------------------
Thành phố này nhỏ bé lắm hay sao , khi một người đã muốn trốn tránh thì phải tìm bằng cách nào . Còn nhớ lần đó cũng đi qua con đường này , nhưng là đuổi theo một bóng hình khác . Là khi đó Thùy Trang một mình rong ruổi phía trước , còn Lan Ngọc lại chầm chậm với chiếc xe của mình đuổi theo sau .
Nhớ lại lần đó Lan Ngọc chính là đã đậu xe ven đường nhìn vào người ngồi trên ghế đá , nhưng hôm nay người ngồi lại có ai khác ngoài bản thân mình . Ven đường cũng không có một chiếc xe nào đỗ lại , thì ra cảm giác khi ngồi một mình trên ghế đá lại cô đơn đến như vậy , đêm cũng miên man tàn nhẫn .
Nếu như ngày hôm đó Lan Ngọc còn có thể gọi cho ông nội , thì bây giờ cũng không còn có thể làm điều này được nữa . Mai Ly nói với cô ông không còn muốn gặp cô , cũng không muốn nghe thấy bất cứ điều gì liên quan đến cô nữa .
BẠN ĐANG ĐỌC
Sủng Vật Hào Môn - [Gấu Nho _ Trang Pháp-Ninh Dương Lan Ngọc] .
FanfictionTác Giả Gốc : Phiên Nhi Liêu Truyện cover đã được sự đồng ý của Tác Giả. *** Vì thích cặp này nên toi viết truyện. Mà ngặt nỗi vốn văn từ ít ỏi nhưng lại ham hố nên toi chỉ đành cover lại những truyện đã có sẵn. Mong mọi người cô bác gần xa ủng hộ...