" Ngọc , mình xin cậu , đừng như vậy nữa có được không ? "
Quỳnh Nga cả một buổi sáng chỉ quanh quẩn trước cửa phòng của Lan Ngọc , bên trong không hề phát ra bất cứ một tiếng động nào chứng minh có người còn tồn tại . Phải , Lan Ngọc là một người rất bản lĩnh , nhưng cậu ấy lại rất dễ bị tình yêu đánh bại . Nhiều năm trước đã như vậy , khiến cho bất cứ một ai ở tại giờ phút này đều không sao bình tĩnh nổi .
" Quỳnh Nga , mở cửa cho chị đi "
Diệp Anh ngày hôm nay cũng không thể nào yên tâm đến AN làm việc nữa , nhân viên ở đó nói phó phòng tài chính hôm nay cũng không thấy đi làm . Rốt cuộc là Thùy Trang đang giở trò gì vậy ? Chẳng lẽ cô cũng trở nên khinh khi người mà mình yêu nhất , muốn giống như chưa từng xảy ra bất cứ một mối quan hệ nào với Lan Ngọc .
" Ngọc sao rồi ? " - Diệp Anh được người bên trong mở cửa cho vào , lại không ai khác chính là vị hôn thê của mình . Nhìn thấy Quỳnh Nga tay chân run rẩy , giọng nói uất nghẹn , hai hàng nước mắt không sao kìm lại được mà thoáng qua kinh hãi .
" Chị , cậu ấy không xong rồi . Em sợ lắm , em thật sự sợ lắm "
" Không thể để cho em ấy ở như vậy một mình được , em có tìm được chìa khóa phòng hay không ? "
" Em không tìm được , em không biết gì cả , em không thể tìm được gì cả "
Ở trong hoàn cảnh này làm sao có thể tìm thấy bất cứ một thứ gì , ngay cả Diệp Anh đã cố gắng tỉnh táo nhất vẫn không sao tìm được . Bên trong quả thật im ắng bất thường , là khi đau đớn đến mức không thể nào gào khóc nữa .
" Ngọc , em có nghe chị nói hay không ? Trên đời này những kẻ yếu đuối nhất định sẽ bị người khác ức hiếp mình , em càng trở nên như vậy , họ sẽ càng thừa dịp hủy hoại em . Một Lan Ngọc mà chị nghe người khác kể qua , chưa từng vô dụng đến như vậy "
" Diệp Anh , chị ..."
Quỳnh Nga nghe thấy chị ấy buông lời trách móc Lan Ngọc liền muốn ngăn cản , nhưng Diệp Anh lại nắm chặt tay của cô ấy nói rằng mình nhất định sẽ nghĩ cách khiến cho tinh thần Lan Ngọc vực dậy . Không thể để cô ấy mãi mãi khiến bản thân mình trở nên nhu nhược...
" Em cứ như vậy bọn họ sẽ tội nghiệp mà bỏ qua cho em sao , em bây giờ càng phải đứng lên mạnh mẽ hơn bao giờ hết . Để nói cho mọi người biết , em không phải một người có thể dễ dàng cho người ta ức hiếp "
" Lan Ngọc , nếu như ngay cả bản thân em cũng buông bỏ mình , vậy thì còn ai muốn ở lại bên cạnh em nữa đây ? "
" Ngọc , coi như không phải vì bản thân mình cố gắng . Thì hãy vì Thùy Trang cố gắng , nó biết được em như vậy nó nhất định sẽ rất đau lòng "
Không gian im lìm vẫn như vậy u ám vây lấy căn hộ lúc này , nhưng Diệp Anh biết được rằng người bên trong nhất định nghe thấy những gì mình đang nói . Nếu như người ta dùng người em yêu nhất để dìm chết em , thì tôi lại dùng chính người đó như một chiếc phao cứu sinh lúc bấy giờ . Lan Ngọc đừng bỏ cuộc ...
" Em ấy không còn muốn gặp mặt em nữa , Thùy Trang em ấy hiện tại rất chán ghét em "
" Ai cũng có hỉ nộ ái ố trong bản chất của mình , cũng chỉ bởi vì quá yêu thương em , quá đem em đặt nặng ở trong lòng . Nên nhất thời không sao chịu nổi kích động này , nhưng nó tuyệt đối sẽ không bỏ rơi em " - đối với Diệp Anh mà nói , khoảng thời gian gặp gỡ Thùy Trang thật sự không nhiều . Nhưng trong thâm tâm của chị ấy một niềm tin vô cùng mạnh mẽ đối với người này , là bởi vì người trong cuộc lúc này đã u mê chưa tỉnh .
BẠN ĐANG ĐỌC
Sủng Vật Hào Môn - [Gấu Nho _ Trang Pháp-Ninh Dương Lan Ngọc] .
FanfictionTác Giả Gốc : Phiên Nhi Liêu Truyện cover đã được sự đồng ý của Tác Giả. *** Vì thích cặp này nên toi viết truyện. Mà ngặt nỗi vốn văn từ ít ỏi nhưng lại ham hố nên toi chỉ đành cover lại những truyện đã có sẵn. Mong mọi người cô bác gần xa ủng hộ...