Ảnh Đế [5]

6.1K 347 69
                                    

5.

Vương Tuấn Khải trở về biệt thự lúc sáng sớm, phòng khách có chút khác biệt khiến hắn hơi nhíu mày. Làm một ảnh đế, Vương Tuấn Khải đối với sự thay đổi rất mẫn cảm, dù nhỏ nhưng bản năng nghề nghiệp khiến hắn không dám bỏ qua, lập tức đi qua xem xét. Sofa xê dịch ít nhiều, bình hoa trên bàn cũng bị động tay động chân, cửa sổ đóng chặt, giọt nước li ti chưa bốc hơi kịp còn vương trên sàn nhà.

Mành cửa đâu?

Vương Tuấn Khải mở toang cửa ban công, gió lạnh lùa vào một hơi giúp hắn dễ chịu không ít. Tầng hai cách mặt đất năm, sáu mét, nếu một người trưởng thành rơi xuống từ độ cao này hẳn là không vấn đề, nhưng bị xô ngã ngược thì khác, phần gáy nguy hiểm nhất sẽ va chạm mạnh với mặt đất. Như vậy Vương Nguyên lúc đó là bị hung thủ thô bạo đẩy xuống từ góc độ này, cũng không biết. . .cũng không biết y đã nằm ở đó bao lâu rồi.

Nhớ đến đoạn đối thoại văng vẳng trong điện thoại, Vương Tuấn Khải chỉ hận không thể bóp chết tên bác sĩ biến thái ghê tởm đó. Nhớ đến khoảnh khắc hắn ôm Vương Nguyên bị mưa dìm ướt đẫm trong tay, đầu óc hẳn chẳng nghĩ được gì nữa, nỗi sợ hãi khôn cùng như ngày mẹ hấp hối trên giường bệnh một lần nữa quay lại, dường như muốn ép buộc hắn trơ mắt nhìn người nọ từng chút một buông tha cuộc sống.

Loại cảm giác này, hắn chẳng muốn trải nghiệm thêm một phút nào nữa.

Vương Tuấn Khải hắn, mập mờ lâu như vậy, nếu hôm nay Vương Nguyên không gặp phải tai họa này, chỉ sợ hắn vĩnh viễn cũng không nhận ra tình cảm của mình từ khi nào đã biến chất.

Tiếng chuông cửa vang lên.

Khải ảnh đế đã quen tự mình xử lí chuyện nội bộ, không hề nghĩ tới việc gọi cảnh sát, cho nên khi thấy bốn vị cảnh quan mặc đồng phục gõ cửa điều tra, hắn hơi bất ngờ, nhưng cũng phối hợp để họ tiến hành công việc.

Người khảo cung của đội trọng án cầm bút điện tử ngồi đối diện với Vương Tuấn Khải, hiển nhiên đối với sự xuất hiện của đại minh tinh nổi tiếng có hơi giật mình, sau khi xác nhận vị này là em trai của người bị hại, cậu ta còn chấn kinh hơn.

Nguyên vương thực sự là anh trai không cùng huyết thống với Khải ảnh đế ư?

Thấy ánh nhìn bình thản nhưng chứa áp lực vô hình của Khải ảnh đế chiếu thẳng lên người mình, không hiểu sao cậu lại cảm giác hắn đang đe dọa mình, đừng làm lãng phí thời gian quý báu của hắn. Cảnh viên hoàn hồn, bắt đầu lấy lời khai, bởi vì Vương Tuấn Khải là người đầu tiên phát hiện nạn nhân, cho nên nếu không phải hắn có mặt ở trường quay vào thời điểm Vương Nguyên bị ám hại, phỏng chừng Vương Tuấn Khải cũng được đưa vào danh sách tình nghi. Câu hỏi cũng khá đơn giản, không có gì khúc mắc, bất quá sau khi Vương Tuấn Khải nhận được cuộc gọi thông báo ca phẫu thuật thành công, hắn liền không nói lời nào mà túm cái áo phi thẳng đến bệnh viện. Đội trưởng đội trọng án cứ như hậu bối linh kè kè sau lưng Vương Tuấn Khải, tựa hồ đang ngờ vực hắn làm chuyện sai trái, Vương Tuấn Khải cũng mặc, hắn chả làm chuyện ngược luân lý, làm quái gì sợ anh ta.

Canh Cua Viên (1) [Fanfic Khải Nguyên]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ