Tác Giả Đừng Hòng Chạy [3]

5.2K 339 43
                                    

3.

[. . .----Ư, ưm. . .

--- Rất dễ chịu đi? Em xem.

--- A.. .đừng, đừng động, .. .A!!!

--- Chỉ mới là ngón tay mà em đã sướng như vậy rồi. . .Con mồi của anh, em thật sắc a. . .

--- Là, là tại ai chứ.. .hm, lão công, lão công, em sắp, em sắp ra. . .Ô a. . .đừng trêu em, để em bắn. . .lão công, A!!

A?

Vương Nguyên hoảng sợ nhìn cảnh tưởng trước mắt xoát cái biến thành căn phòng xa hoa trân quý viết đầy dòng chữ ‘nhà có điều kiện’ cộp mác tư bản, run rẩy nhìn cái giường trong tầm mắt phát ra âm thanh kẽo kẹt cót két, mà hai bóng người lăn tròn dính chùm vào nhau trên giường càng khiến cậu căng thẳng hơn.

--- Hm, ưm, ưm. . .

Thiếu niên trần trụi nằm úp sấp trên giường, một tay bấu chặt tấm ga trắng muốt, một tay cố gắng chống đỡ cơ thể xụi lơ, trên người dính dấp đầy chất lỏng khả nghi, thân người mềm dẻo uốn cong thành một tư thế câu nhân. Cậu ta hé mở đôi môi đỏ tươi thở ra nhiệt khí nóng rực, vòng eo nhỏ nhắn tiêm gầy vặn vẹo tới lui, làm cho cái mông đĩnh kiều trắng nõn cũng bị lay động mà đong đưa theo, cổ họng khàn khàn ngâm nga rên rỉ, bộ dạng hưởng thụ mười phần lộ ra mị thái, có thể khiến bất kỳ người nào mặt đỏ tim đập, nổi lên thú tính.

Nam nhân vùi đầu vào giữa hai chân thiếu niên, đôi môi mỏng phun ra nuốt vào tính khí sạch sẽ xinh đẹp như chủ nhân nó, tỉ mỉ cắn nuốt liếm lộng hai quả cầu cùng lỗ nhỏ mẫn cảm, nhanh chóng làm cho thiếu niên nhũn ra, hậu huyệt co rút không tự chủ được phun ra nước ròng ròng, thoải mái đến xương cốt đều tan ra.

Nam nhân vói ngón tay vào miệng thiếu niên khiến nước bọt không nuốt kịp trào ra khóe môi, đầu lưỡi của cậu không theo sai sử mà bị ngón tay chơi đùa qua lại. Nam nhân cười khẽ một tiếng, rút tay ra mơn trớn trên da thịt ửng hồng xuân sắc của thiếu niên, chậm rãi luồn đến tách chân cậu ra, đem tay chọc vào cúc huyệt đang không ngừng nhỏ nước. Mị thịt gắt gao bao bọc lấy ngón tay hắn, nhiệt độ cùng cảm thụ quan mạnh mẽ kích thích dục vọng xâm chiếm trong người hắn. Nam nhân mím chặt môi, trừu tống sáp nhập tới lui chơi đùa tiểu cúc huyệt dâm tao, mị thịt đỏ au bị hắn cọ xát lôi kéo bủn rủn mềm xuống, dâm thủy theo kẽ tay chảy ra ướt đẫm sỉ mao. Mỗi khi hắn đem ngón tay đào sâu vào bên trong cúc huyệt, thiếu niên đều sẽ nhịn không được mà lắc lư động tình, nước mắt vòng quanh mở miệng thốt ra âm thanh mềm mại mỏng manh, tự mình nâng mông ma sát bàn tay hắn, cốt muốn dụ dỗ hắn ôm lấy mình.

Vương Nguyên đồng học: “. . .”

Mẹ ơi đây là tình huống gì? Cậu đây chẳng qua chỉ là viết một thiên tiểu thuyết H văn, cư nhiên có ngày xem xuân cung đồ sống?

Trời đất chứng giám cậu đây hoàn toàn chỉ là một phút lỡ dại tự YY ảo tưởng thôi, chẳng cần thực tế đến mức lôi kéo cậu đến xem GV chứ? Dù là tiểu thụ trời sinh nhưng cũng không chịu nổi hình ảnh mang tính thời sự cao a!

Nhưng mà trời đất không có chứng giám.

Há hốc mồm tự hỏi có phải bản thân tu hành chưa đắc đạo đã hớn xuống núi, Vương Nguyên câm lặng che tai lại, quay người muốn học tập thế ngoại cao nhân – mắt nhìn mũi mũi nhìn tâm, thanh thuần thoát tục tẩy sạch bụi trần. . .Ai ngờ người còn chưa kịp động thì thiên địa đảo lộn, tình cảnh xung quanh vặn vẹo thay đổi trong tích tắc!

Canh Cua Viên (1) [Fanfic Khải Nguyên]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ