Chương 126: Sắp Đến Bước Đường Cùng

31 1 0
                                    

"Ba, con hỏi ba một việc."

Bạch Hán Kỳ trở mình, quay lại phía Bạch Lạc Nhân, lưng ưỡn thẳng tắp, gương mặt chăm chú và nghiêm túc nhìn Bạch Lạc Nhân.
Bạch Lạc Nhân lúng túng,

"Ba bày cái bộ mặt đó làm gì hả? Con chỉ muốn nói với ba mấy chuyện nhà thôi."

"À......." Bạch Hán Kỳ ngay lập tức thả lỏng thân thể.

"Ba lại tưởng con muốn bàn bạc chuyện quốc gia đại sự với ba chứ."

Bàn bạc quốc gia đại sự cũng không tìm ba...... Trong lòng Bạch Lạc Nhân đâm chọc một câu.

"Con hỏi ba nhé, ba cảm thấy Cố Hải là người thế nào?"

Bạch Hán Kỳ ngay lập tức vươn một ngón tay ấn trán Bạch Lạc Nhân một cái,

"Ba đã nói gì nào? Nhất định con và Đại Hải lại xảy ra vấn đề......."

Bạch Lạc Nhân thở ra một hơi dài,

"Trước hết ba đừng để ý đến vấn đề này, ba cứ đánh giá khách quan đến Cố Hải là người như thế nào đi."

"Thằng nhóc này, tuyệt đối không thể chê vào đâu được."

Bạch Hán Kỳ vươn ngón tay cái.
Bạch Lạc Nhân nằm sấp trên giường, cằm đặt trên gối, lẳng lặng chờ Bạch Hán Kỳ nói tiếp, nhưng mà Bạch Hán Kỳ chỉ có nói hai câu như vậy, liền không nói thêm gì nữa.

"Hết rồi?"

"Đúng vậy, còn có cái gì có thể nói nữa hả?"

Bạch Lạc Nhân sịu mặt, tròng mắt đen nhìn chằm chằm Bạch Hán Kỳ,

"Ba không thể nói cụ thể một chút hả? Ví dụ như nhân phẩm, ví dụ như tính cách, ví dụ như phương diện đối nhân xử thế......"

Bạch Hán Kỳ rất thận trọng suy nghĩ một chút, sau đó nói,

"Nhân phẩm không có vấn đề, tính cách rất tốt, đối nhân xử thế cũng rất tốt."

Nói cũng như không nói.....Thôi bỏ đi, hỏi hay không hỏi thì cũng vậy, Bạch Lạc Nhân đem chăn kéo lên, dự định cứ như vậy mà đi ngủ.
Kết quả, đến khi Bạch Lạc Nhân không ôm chút hy vọng nào nữa, ngược lại thì Bạch Hán Kỳ lại chậm rãi nói tiếp.

"Đại Hải, thằng nhóc này à, xuất thân tốt, không ham hư vinh, có chí khí, có thể chịu được cực khổ, hơn nữa lại còn độ lượng. Ba rất thích nói ở điểm nó rất thật thà, chưa bao giờ giả dối lươn lẹo, trước kia ba luôn nghĩ mấy đứa nhỏ thì làm gì biết suy nghĩ gì, hiện tại ba phát hiện không phải như vậy. Mấy đứa nhóc bây giờ rất thông minh, có đứa đầu óc không phải đơn giản. Nhưng thằng nhóc Đại Hải này tuyệt đối thẳng tính, cái gì cũng đều biểu hiện ở bên ngoài, thích chính là thích, không thích chính là không thích, yêu ghét rõ ràng, nói sao làm vậy."

Bạch Lạc Nhân lẳng lặng nghe, rồi mở mắt ra, sau đó mở miệng nói,

"Ba có thể biết chính xác người khác như thế nào hả?"

"Dĩ nhiên, đừng xem đầu óc ba không tốt như con nhé, nhìn người khác tuyệt đối chính xác, so với con hơn chắc. Ba sống bao nhiêu năm rồi hả? Ba đã quen biết bao nhiêu người rồi hả? Con mới có bao nhiêu tuổi hả, con gặp bao nhiêu người thì cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay thôi."

THƯỢNG ẨN-QUYỂN 1: RUNG ĐỘNG THANH XUÂNNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ