Phiên ngoại 6

12.9K 444 30
                                    

12:45:19 5-8-2012

Thượng

Buổi tối cuối cùng của tháng bảy, tôi ở nhà bếp thái thức ăn chuẩn bị làm cơm, nghe thấy chuông cửa vang, tôi bước nhanh đến xem video phone, là Yen trở về rồi. Làm sao nhanh như vậy? Không phải nói bảy giờ mới trở về sao? Tôi nhìn nàng quay về phía tôi làm mặt quỷ, đùa giỡn nói: "Mở cửa nhanh!" Tôi cười ấn mở cửa dưới lầu, sau đó mở ra cửa chính trong nhà, trốn ở sau cửa chờ nàng.

Keng! Nghe thấy tiếng thang máy mở, tiếp theo là tiếng giày cao gót, vào cửa, đổi giày rồi. Yen gọi tôi: "Bảo bảo, đang làm gì đó? Mở cửa lại không ra nghênh đón." Tôi ngừng thở, nhịn cười. Khi nàng cầm túi laptop đi vào phòng khách, tôi đột nhiên đi đến từ phía sau rồi dang rộng cánh tay ôm nàng thật chặt.

"A!!! Doãn Hạ Mạt, cậu tên bại hoại này, cậu muốn hù chết tớ à?" Yen kinh hãi giãy dụa kêu.

"Haha! Chính là muốn hiệu quả này. Phương thức nghênh đón này đặc biệt chứ?" Tôi đắc ý thoải mái cười, tiếp tục ôm nàng không buông.

"Được! Hù chết tớ sau này chỉ một mình cậu đi qua, xem cậu làm sao lo liệu?" Nàng đỏ mặt giận dữ nói.

"Khà khà! Làm sao tớ cam lòng chứ! Trêu cậu chơi mà, sao cậu trở về sớm như vậy? Tớ mới vừa làm cơm đây." Tôi buông nàng ra, cầm túi giúp nàng đặt gọn gàng.

"Nhiệm vụ biểu diễn quan trọng nhất mà chúng tớ nhận đã sớm hoàn thành vào ngày hôm nay, tiếp đó chỉ chờ chị Mẫn sắp xếp, rốt cuộc tớ có thể nghỉ ngơi thật tốt mấy ngày rồi."

"Thật sự? Quá tốt rồi! Vậy cậu có thể tiếp đãi tớ thật tốt." Tôi phấn khởi ngồi trên hai chân nàng, ôm nàng, nói.

"Ừ! Cậu muốn đi chỗ nào chơi? Chúng mình đi ra ngoài một chút." Yen ôm tôi thật chặt nói.

"A! Bỗng chốc còn chưa nghĩ tới đi đâu nhỉ? Mấy ngày không ngắn không dài, đêm nay ngẫm lại đi." Tôi rời khỏi cái ôm của nàng, đang muốn đứng lên.

"Không bằng chúng mình về nhà ba mẹ cậu chơi đi? Tớ tưởng niệm phong cảnh và hải sản nơi đó, còn có thể cùng ba mẹ cậu nói chuyện phiếm." Yen kéo tôi về ngồi trên đùi nàng, đột nhiên đề nghị.

"Ha! Đề nghị hay, tớ tán thành hai tay hai chân, ái chà! Tư duy phản ứng của honey vẫn là nhanh hơn tớ." Tôi hôn mạnh một cái lên trán nàng.

"Haha! Câu nịnh nọt này tớ thích nghe, cùng nhau làm cơm thôi, tớ đói rồi. Cơm nước xong đi trung tâm mua sắm mua cho ba mẹ vài món đồ." Yen nâng tôi đứng lên.

"A! Không nên mua, mỗi lần mua họ đều lải nhải chúng mình lãng phí tiền, chúng mình mang theo hai cái miệng trở về ăn là được rồi." Tôi kháng nghị nói.

"Như vậy sao được? Mẹ có huyết áp cao, thuốc chăm sóc sức khỏe đã uống gần hết rồi, mua thêm một ít trở về đi, nghe tớ." Yen vừa nói vừa đi về phòng, nàng quen vừa trở về liền thay quần áo ngay.

"Khà khà! Có cần tớ giúp một tay không?" Tôi hùng hục đi theo vào, nhìn nàng cởi áo blazer và quần tây ngắn, tôi cười xấu xa nói.

[BH - edit] Sáu năm chờ đợi, chúng ta nghênh đón hạnh phúcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ