Chương 102

5.1K 228 12
                                    

Thời gian đăng bài: 22:11:20, 29/12/2012

Sau khi come out với hội chị em, tảng đá lớn trong lòng tôi và Yen đã được thả xuống rồi, hiện giờ có thể yêu nhau quang minh chính đại, giống như một tia nắng mặt trời chiếu vào trong cơ thể vậy, vô cùng ấm áp. Từ đây giường của tôi hoàn toàn biến thành không gian nhỏ dùng để tán gẫu và ăn đồ vặt, chỉ cần có thể ngủ cùng Yen, khỏi phải nói biết bao đồng ý cống hiến ra nó, ha ha!

"Phục hai cậu ấy rồi, giường này chỉ có 90cm, hơn nữa bây giờ trời nóng như lửa đốt, chen lấn như vậy mà còn có thể ngủ ngon thế." Sáng ngày 29 là thứ bảy, Yen không về nhà, tôi ngủ cùng nàng, trong mơ màng đã nghe thấy bốn người các nàng quây quanh ở bên giường nói chuyện, chậm rãi mở mắt ra, quả nhiên thấy bốn gương mặt dựa vào chúng tôi rất gần.

"Các cậu muốn làm gì?" Tôi bị dọa tỉnh, chống người lên hỏi.

"He he! Thả lỏng chút đi, chúng tớ chỉ là hiếu kỳ trời nóng như vậy hai cậu ôm nhau lại không chảy mồ hôi." Thiên Hi cười xấu xa nói, Yen nghiêng người ngủ ở bên trong cũng không nhúc nhích, nàng đúng là biết ngủ.

"Tớ là kiểu người nhiệt độ thấp, mùa hè cả người lạnh lẽo, vừa khéo giải nhiệt cho Tiểu Bảo, ha ha!" Tôi đắc ý nói.

"Tư Khiết, tối hôm qua giường cậu có vang cọt kẹt cọt kẹt không? Hoặc có cảm thấy lung lay như động đất không?" Mạn Văn cười còn xấu hơn Thiên Hi, cô nàng lên tiếng hỏi, các nàng đều cười âm hiểm.

"A! Các cậu thật đáng ghét. . ." Tôi lập tức bịt kín miệng của Mạn Văn, mặt đỏ lên.

"He he! Chắc là có, nhưng tớ ngủ say như chết, không cảm giác được, đáng tiếc!" Tư Khiết cũng cười gian.

"Các cậu thật là tà ác, chúng tớ rất là ngoan ngoãn, hừ!" Tôi nằm xuống lấy chăn che lại đầu, Yen bất chợt vươn mình chui đầu vào trong chăn của tôi, tôi kinh ngạc nhìn nàng, chỉ thấy nàng đưa miệng tới gần lỗ tai của tôi nhỏ giọng nói với tôi, tôi nghe xong nở nụ cười.

"Chà chà! Các cậu xem, bây giờ hai cậu ấy không coi ai ra gì, trực tiếp chơi trò thân mật ở trước mặt chúng mình, không một chút nào e lệ nha!" Tiểu Đằng muốn kéo ra chăn của chúng tôi, nhưng bị hai đứa kéo mạnh lại, sau khi Yen nhỏ giọng nói một, hai, ba với tôi, hai đứa ngồi vọt dậy, cầm chăn nhào vào trên đầu của bốn nàng, tiếp đó bịt chặt đầu của các nàng, không cho thoáng khí, động tác này của chúng tôi khiến các nàng không kịp ứng phó, nhảy loạn lên, tôi cùng Yen nhân cơ hội rời giường, để trần chân chạy đi nhà vệ sinh, nhanh chóng khóa trái, hai đứa bắt đầu cười ha hả.

"Bị giở trò rồi, Doãn Hạ Mạt, Lý Ngữ Yên, hai cậu đi ra cho tớ." Tụi Tư Khiết vỗ cửa kêu lớn.

"Đánh chết cũng không mở, ai bảo các cậu chế giễu chúng tớ, chúng tớ không có dễ bắt nạt đâu." Tôi vui vẻ hô, Yen ở đằng sau ôm eo tôi thật chặt, cười ha ha.

"Vậy hai cậu cứ chui ở trong đó đi, tớ cũng không tin các cậu không ăn cơm, đói bụng hôn mê chúng tớ cũng không chịu trách nhiệm." Thiên Hi uy hiếp.

"Thân ái, không bằng chúng mình tắm đi?" Yen nói nhỏ ở bên tai tôi.

"Ha ha! Ý kiến hay, để họ chờ đi." Tôi xoay người ôm nàng, hôn lên môi nàng, mặc kệ mấy em gái đang náo loạn bên ngoài

[BH - edit] Sáu năm chờ đợi, chúng ta nghênh đón hạnh phúcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ