Ở Bắc Hải ngẩn ngơ vài ngày, Giản Tuỳ Anh cũng không gặp Lý Ngọc.
Mặt hắn không còn sưng như lúc đầu, tự làm việc của mình, trước hai ngày nghỉ lễ kết thúc hắn đã về Bắc Kinh.
Công việc chồng chất rất nhanh đã khiến hắn chìm ngập bận rộn một thời gian. Công việc nhiều cũng làm hắn không còn suy nghĩ nhiều chuyện, khiến hắn không còn hận Lý Ngọc đến nghiến răng nghiến lợi như trước.
Nhưng cũng từ lúc đó, Giản Tuỳ Anh trừ bỏ việc kiếm tiền hưởng lạc ở ngoài thì hắn vẫn có mục tiêu kết tiếp, những gì Lý Ngọc nợ hắn sẽ đòi lại tất cả.
Chỉ cần hắn bắt được một cơ hội, đều muốn làm cho tiểu tử kia nằm bẹp dí trên giường ba ngày. Không đạt được việc này hắn sẽ không bỏ qua.
Đáng tiếc sau đó, cơ hội như vậy thật sự xuất hiện quá khó.
Lý Ngọc cơ bản sẽ không xuất hiện trước mặt hắn, cho dù hắn có bàn giao chuyện gì cậu cũng rất ít khi đi làm, rõ ràng là tránh mặt hắn.
Trời dần chuyển lạnh, chuyện xảy ra cũng đã một tháng, có một ngày Giản Tuỳ Anh không biết như thế nào lại rất muốn gặp Lý Ngọc, dù cậu ấy chán ghét cũng chẳng sao.
Vì thế hắn thần kinh mà lái xe đến trường học Lý Ngọc, đi dạo quanh sân trường rộng lớn một vòng, cuối cùng lại lạc đường.
Hắn cũng không biết mình đã lái xe đi đâu, hình như là vào một rừng cây, trên đường rất ít người, thỉnh thoảng có một vài đôi yêu nhau ngồi ở ghế đá nói chuyện yêu đương.
Hắn cũng biết xấu hổ nên không xuống hỏi. Đành dõi mắt tìm kiếm người đi đường, muốn nhìn xem có thể gặp được Lý Ngọc ở đây hay không, nếu không với cảm giác phương hướng của hắn thì không thể tìm thấy đường ra.
Nếu cứ đi tiếp sẽ không có đường, hắn đỗ xe ở ven đường rồi xuống xe.
Sắc trời dần tối, xung quang cực kỳ yên tĩnh. Ở thành phố Bắc Kinh khô khan dày đặc nhà cao tầng này, thật sự khó tìm được nơi nào yên lặng mà không khí lại tươi mát như vậy.
Sau khi bữa cơm Giản Tuỳ Anh cũng nổi lên ý định đi bộ trong đầu, lần theo đường nhỏ quanh co thong thả bước đi trong rừng.
Đi dạo được vài bước hắn đã không chịu nổi, hắn biết vì sao trong rừng lại ít người như vậy rồi, mẹ nó đi vào chính là làm tiệc cho muỗi.
Không còn cách nào hắn đành phải đi ra ngoài, chạy ngày càng nhanh. Nghĩ bản thân tay không đến đây một chuyến làm cái khỉ gì chứ, ngu người cho muỗi ăn?
Hắn lấy điện thoại ra, thấy hối hận vì đã không gọi trước cho Lý Ngọc.
Điện thoại rất nhanh được nối máy, nhưng không phải là giọng Lý Ngọc.
“Alo?”
Giản Tuỳ Anh nghi ngờ cũng “Alo” một tiếng, tưởng mình gọi nhầm số.
“A, tôi là bạn cùng phòng của Lý Ngọc, cậu ấy đang tắm, xin hỏi ngài là?”
“Cậu nói với cậu ấy tôi họ Giản, là, là ông chủ của cậu ấy.”
BẠN ĐANG ĐỌC
(ĐM) Yêu Một Kẻ Ngốc - Thủy Thiên Thừa
Sonstiges- Thủy Thiên Thừa- Thể loại: Hiện đại, thương trường, ngược, (có incest), lời lẽ thô tục, 1×1, phúc hắc ngạo kiều công x bá đạo bạo lực thụ,HE. #_có tí tẹo tèo teo cảnh hỗ công nhé^^ Nhân vật chính: Giản Tùy Anh, Lý Ngọc. Phối hợp: Giản Tùy Lâm. Edi...