Chương 90:

40.1K 1.4K 1.2K
                                    

Trước đây Lý Ngọc từng tưởng tượng một vài khả năng có thể xảy ra, hai anh em nhà Giản mâu thuẫn sâu sắc, quan hệ đã tệ đến mức không cứu vãn nổi, vậy thì Giản Tùy Lâm đương nhiên sẽ gây bất lợi với Giản Tùy Anh, thế nhưng cảnh tượng trước mắt lúc này dù cậu có nằm mơ cũng chưa bao giờ nghĩ đến.

Nhiệt độ trong phòng ấm áp, trên người Giản Tùy Anh chỉ đắp một tấm chăn mỏng đơn bạc, lẳng lặng dựa đầu giường, tay chân đều bị cột, trước ngực trải rộng dấu vết như bị ai đó chà đạp, nhìn mà ghê người.

Lúc này nét mặt hắn đầy lạnh lùng và hờ hững liếc nhìn Giản Tùy Lâm cùng Lý Ngọc.

Lý Ngọc thở dốc, run rẩy gọi một tiếng “Giản ca”, rồi không thể thốt thêm lời nào nữa.

Cậu không dám tin vào những gì đang diễn ra trước mắt. Trong phòng này chỉ có hai anh em họ, thì cớ sao trên người Giản Tùy Anh lại chỉ có một mảnh vải che thân, tay chân bị trói vào thành, ai, ai đã làm gì hắn, là Giản Tùy Lâm em trai hắn ư.

Lý Ngọc cảm thấy mình sắp không đứng vững nổi, đầu óc như sắp nổ tung, mỗi một tế bào toàn thân đều đang điên cuồng gào thét, gợi lên từng sự kiện quá khứ, Giản Tùy Lâm ân cần chăm sóc Giản Tùy Anh, chưa một lần làm mích lòng hắn.

Cậu ngoái lại nhìn kẻ đang đứng sau lưng mình, nhìn dáng vẻ như muốn ăn tươi nuốt sống cậu của Giản Tùy Lâm, miễn cưỡng dằn xuống bạo phát, nghiến từng chữ qua kẽ răng, “Giải thích.”

Trong mắt Giản Tùy Lâm là ghen ghét và đố kỵ không hề che dấu, nhìn thấy khuôn mặt vặn vẹo của Lý Ngọc, ấy vậy mà cảm thấy vô cùng sảng khoái.

Tay Lý Ngọc đã nắm chặt đến nỗi khớp xương vang lên răng rắc, lần nữa gằn giọng nói, “Giải thích.”

Giản Tùy Lâm nở nụ cười trào phúng, “Thì chính là như mày thấy, tối qua, ngay trên chiếc giường này…”

Còn chưa kịp nói xong, Lý Ngọc đã hệt như một con dã thú phát cuồng đánh tới, vừa vung nắm đấm vừa rống giận, “Anh ấy là anh của mày! Là anh mày đó!”

Giản Tùy Lâm cũng đỏ lừ mắt, dốc toàn bộ sức lực nhào tới sống mái với Lý Ngọc.

Trận ẩu đả này đã không thể xem như đánh nhau bình thường nữa, mà chính là muốn dồn đối phương vào chỗ chết.

Mỗi người đối với nhau mà nói, chính là kẻ thù không đội trời chung nhất trên đời, ra chiêu nào hiểm chiêu ấy, như chỉ muốn trút hết tất cả đố kỵ lẫn đau khổ lên người kẻ trước mắt.

Lý Ngọc chưa từng hận người nào đến thế, cậu muốn giết chết Giản Tùy Lâm, cậu thật sự muốn giết nó, vì nó đã cả gan lấy đi điều mà cậu trân quý nhất trên đời, người mà cậu không thể cùng bất luận kẻ nào chia sẻ, cậu muốn đem đôi tay từng chạm qua Giản Tùy Anh ấy chặt rụng, đem cái miệng từng lưu lại dấu vết trên người Giản Tùy Anh kia xé nát. Cậu muốn giết Giản Tùy Lâm! Giết nó! Giết nó!

Giản Tùy Anh là của riêng mình cậu! Ngay từ đầu chỉ thuộc về cậu!

Lý Ngọc và Giản Tùy Lâm đều hoàn toàn đánh mất lý trí, vật lộn đến nỗi cả phòng ngủ tan hoang như bãi chiến trường, tay vớ được thứ gì liền phang thứ nấy, chỉ muốn tạo thành tổn thương càng lớn càng tốt với kẻ địch.

(ĐM) Yêu Một Kẻ Ngốc - Thủy Thiên ThừaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ