Chương 111:

25.1K 1K 149
                                    

Hiệu suất làm việc của Thư ký Lương rất đáng nể, chỉ hơn hai tuần sau đã có người mua đến liên hệ, Giản Tùy Anh nhịn đau bán bốn chiếc xe trong bộ sưu tập xe của mình, đổi về hơn một nghìn vạn tiền mặt, qua tay rót vào dự án, chẳng còn lại đồng nào. 

Một đại thiếu gia đã quen tiêu tiền không chớp mắt như Giản Tùy Anh, thế mà dạo này cũng tiêu tiền đến độ run cả tay luôn rồi. Tiền chỉ có ra mà không có vào, hắn không khó chịu mới là lạ. 

Hắn chỉ đành cắn răng chịu đựng, để ngày nào mình cũng thấy thỏa mãn. 

Một ngày nọ, hắn lái xe qua ngang trường của Lý Ngọc. 

Hôm đó trời rất nóng, cỡ ba mươi sáu ba mươi bảy độ, Giản Tùy Anh chỉnh điều hòa trong xe xuống hai mươi ba độ, rồi bị thổi đến miệng khô lưỡi khô. Đúng lúc đi ngang qua trường, hắn quyết định dừng xe lại, đi vào tiệm tạp hóa nhỏ cạnh cổng trường để mua nước. 

Nơi này rất đỗi quen thuộc với hắn, vì hắn đã từng vào đây mua nước, mua thuốc lá, và cả bao cao su. Hắn cũng đã từng đứng ở đây chờ Lý Ngọc, chờ cậu tan học ra ngoài, cũng từng ở nơi này họ đã tạm biệt nhau, rồi lén ở trong xe hôn nhau đắm đuối. 

Nay hắn đã không còn lý do gì để tới đây nữa, mà Lý Ngọc cũng đã chẳng còn ở đây. 

Thời gian sao lại trôi nhanh như thế, để rồi chia cách người ta, trải qua cuộc sống chẳng có gì vui vẻ, mà tình cảm cũng đánh mất như chưa từng có gì xảy ra. Giờ đây, khi đứng trước cổng trường đã từng cất chứa rất nhiều kỷ niệm, Giản Tùy Anh chỉ cảm thấy trái tim xót xa từng cơn. 

Hắn lần nữa nhìn lại cánh cổng trường ấy và những gương mặt trẻ tuổi ra ra vào vào, sau đó uống vài hớp lớn cho hết lon nước, xoay người lên xe đi. 

Cứ tưởng có hai khoản tiền này thì có thể vượt qua thời điểm khó khăn nhất, kết quả là nhà nước đưa ra một chính sách hạn chế bất động sản mới, lập tức, chi phí giao dịch của hắn bị tăng lên, khiến hắn một lần nữa rơi vào khốn cảnh. 

Quy mô kinh doanh càng lớn thì mức dao động càng tỷ lệ thuận với chính sách. Nếu đây là lúc điều kiện tài chính của hắn còn dư dả thì sẽ chẳng phải vấn đề lớn gì, ấy vậy mà khi không lại rơi vào lúc này, đúng là họa vô đơn chí. Giản Tùy Anh cảm thấy sứt đầu mẻ trán thật sự. 

Sau khi chính sách này được ban hành thì không chỉ mỗi mình hắn bị ảnh hưởng. Lý Văn Tốn cũng không cách nào chờ hắn hai tháng được nữa mà đã gọi cho hắn ngay đêm đó, nói rằng Lý Ngọc đã giúp hắn bù hai ngàn vạn, mình thì không lấy đâu ra tiền, bảo Giản Tùy Anh nghĩ cách đi, phải kiếm thêm sáu ngàn vạn nữa. 

Lúc ấy Giản Tùy Anh đang cúi đầu hút thuốc, nghĩ chưa ra còn cách nào có thể kiếm tiền nữa không. Vì chuyện của Lý Ngọc mà tâm trạng hắn đã đủ phức tạp, sau lại bị sáu ngàn vạn này đè nặng mà hồi lâu sau vẫn không phát ra nổi tiếng nào. 

Đúng lúc này Giản Tùy Lâm nhắn tin cho hắn, nói vài câu đâu đâu, Giản Tùy Anh xem xong máu nóng xộc thẳng lên đầu. 

Nếu không tại thằng ngu này gây ra mấy chuyện ngu ngục đó thì hắn đâu phải phân thân để ứng phó với nhiều nan đề tài chính như bây giờ, hắn thẳng tay trả lời lại, “Bớt nói nhảm đi, có giỏi thì đi kiếm tiền, đéo có tiền thì đừng làm phiền tao.”

(ĐM) Yêu Một Kẻ Ngốc - Thủy Thiên ThừaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ