Chương 70:

30K 1.2K 389
                                    

Giản Tùy Anh gọi điện thoại cho cục trưởng ở Bắc Hải, hỏi thăm tình hình của miếng đất kia, nhưng đối phương hoàn toàn không đáp vào trọng tâm, chỉ nói hắn đừng quan tâm quá nhiều đến nó nữa.

Hắn thì không dễ gì buông tha như vậy. Quyết gạt những cá nhân râu ria, không nể nang bất cứ một ai, gọi điện liên tục cả ngày, rốt cuộc thông qua mười mấy quan hệ rối ren tìm được lãnh đạo phụ trách, trực tiếp điều tra làm rõ.

Nếu đến nước này rồi còn để hai thằng nhãi kia đắc ý thì hắn có còn là Giản Tùy Anh không? Việc mất đi miếng đất này lẫn công ty thức ăn gia súc kia đối với công ty của họ là một tổn thất nặng nề. Sau việc này, Lý Ngọc còn có thể rót tiền đầu tư hay thu hồi vốn nữa không đều khó mà nói được.

Xong việc, hắn phái người đi điều tra người phụ trách công ty thức ăn gia súc. Căn cứ theo phán đoán, cả hai người kia đều ham món lợi nhỏ, thay đổi thất thường, không có kinh nghiệm quản lý, quan hệ lại không được chặt chẽ, đợi đến khi không có đất, nguồn tài chính đứt đoạn, trong khi công ty mới đưa vào hoạt động, phía bên kia tất nhiên sẽ không chấp thuận. Nếu Giản Tùy Anh có thể tìm được sơ hở, hoặc bức ép hoặc dụ khị, tùy tiện chọn một cách, cũng dễ dàng khiến phía bên kia phản bội lại nhóm Lý Ngọc.

Kết quả mà hắn mong thấy nhất chính là đám nhóc kia sẽ phải ra hầu tòa. Đến lúc đó, hắn nhất định góp mặt trên hàng ghế dự thính, sảng khoái cười vào mặt cái đám chật vật ngu ngốc này.

Nghĩ vậy, tâm tình Giản Tùy Anh lại tốt hơn hẳn.

Lần này hắn dính phải một vố đau chưa từng có. Không biết là ai trong Giản Tùy Lâm và Lý Ngọc phản bội càng khiến hắn khó chịu hơn bao giờ hết, mà hắn chỉ biết nếu không cho đám ôn này một trận ra trò, mối hận trong lòng sẽ khó mà giải được.     

Giản Tùy Anh ở nhà nghỉ ngơi ba ngày, mấy vết bầm trên mặt cũng tiêu đi gần hết, nhìn qua không đến mức tàn tạ thảm thương.

Ba ngày này ngoài điện thoại công việc, hắn không nhận được một tin nhắn hay cuộc gọi nào từ Lý Ngọc, uổng công hắn còn nghĩ nếu Lý Ngọc dám gọi, hắn cũng thẳng tay từ chối, mà đâu ngờ rằng tới nay lại chẳng nhận được gì sất. Đến cả một cơ hội để mình nhục mạ cậu ta cũng không cho, điều này càng khiến Giản Tùy Anh hậm hực vô cùng.

Vào buổi tối ngày thứ ba, không thể ngốc trong nhà thêm nữa, hắn gọi điện kêu mấy anh em đi uống rượu. Từ lúc qua lại với Lý Ngọc đến nay, đa phần thời gian trống đều chỉ dành cho Lý Ngọc, nên có đôi khi hắn không tránh khỏi bị lôi ra mắng. Bởi thế, hôm nay mà không ra ngoài tiêu khiển một trận thì thật có lỗi với mấy cậu trẻ vây quanh mình quá.

Trong cuộc vui, không thiếu các tiếp viên cả trai lẫn gái đều thuộc hàng tuyển thay phiên hầu hạ, ấy vậy mà Giản Tùy Anh vẫn uể oải phát hiện, bản thân chẳng khác nào một tên bị liệt dương, làm thế nào cũng không dậy nổi hứng thú. Dĩ nhiên hắn cũng không có sở thích giả đứng đắn, chỉ là thấy phiền mà thôi. Ngày trước khi có nhu cầu, Giản Tùy Anh rất chuộng kiểu tiêu tiền là có thể mua người tới nịnh nọt cung phụng, còn giờ đây hắn chỉ thấy sinh nghi mục đích của những kẻ tiếp cận lấy lòng mình, vẻ giả dối ấy khiến hắn ghê tởm.

(ĐM) Yêu Một Kẻ Ngốc - Thủy Thiên ThừaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ