Từ hôm ấy trở đi Giản Tùy Anh không còn đến công ty nữa mà chỉ giữ liên lạc với thư ký Lương vì còn ít chuyện cần hắn giải quyết.
Thư ký Lương là người đi theo hắn lâu nhất, nên không khó để lý giải việc cô đã sớm tỏ thái độ “Giản tổng, anh đi đâu mang em theo với.”
Thật ra không chỉ cô, mà phần lớn nhân lực trong công ty đều không phục Giản Tùy Lâm. Dù không biết được tình hình cụ thể, nhưng ai nấy cũng lờ mờ đoán được nguyên do đổi chủ lần này. Vốn là mọi người đã tin tưởng vào tài lãnh đạo của Giản Tùy Anh, thì nay hắn vừa đi, khó tránh nội bộ rung chuyển.
Chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi đã có bốn người ra đi, đến cuối năm không biết sẽ còn bao nhiêu mống.
Giản Tùy Anh hả hê cười nhạo.
Hắn suy tính xong rồi, chờ hắn nghỉ ngơi một thời gian xong sẽ lại lần nữa đông sơn tái khởi, bằng mọi giá gom hết những trợ thủ đắc lực đi, cho Giản Tùy Lâm nếm thử cảm giác cả thế giới quay lưng là như thế nào.
Hôm nay Tiểu Chu ra ngoài mua chút đồ. Tết sắp đến rồi cậu cũng phải về nhà với ông bà cậu. Giản Tùy Anh thật lòng không muốn Tiểu Chu đi, bỏ lại hắn ở đây đón Tết một mình rất buồn tẻ, nhưng về quê ăn Tết với gia đình đã trở thành nét truyền thống không thể thay đổi, sau một năm phiêu bạt bên ngoài mới có một dịp cả nhà có thể quây quần đoàn tụ, nên hắn cũng không muốn để cậu khó xử.
Hắn đang nằm trên sô pha chơi game thì điện thoại reo lên.
Hắn nhìn tên cuộc gọi đến, ông nội.
“A lô, ông ạ.”
Giọng ông nghe rất nghiêm khắc, “Ba giờ rưỡi chiều nay ra nhà ga đón ta.”
“Hả?” Giản Tùy Anh nhìn đồng hồ, mới qua mười hai giờ trưa.
“Ta tới Bắc Kinh.”
“Ông tới Bắc Kinh? Bác Ngô đưa ông đi à?”
“Lái xe chậm lắm, ta đi tàu hỏa.”
Giản Tùy Anh miệng ngậm snack, mắt còn nhìn chằm chằm màn hình máy tính, nghe vậy còn cợt nhả nói, “Đừng mà, ông muốn đi tàu phải để con mua bảo hiểm trước chứ…”
“Bớt nói nhảm, hiện tại ta phải tới Bắc Kinh.”
“Ông nội, ông làm gì mà gấp vậy?”
Ông lão cả giận nói: “Ta gấp cái gì ấy hả? Nếu ta đây không ra mặt, ai cũng leo lên đầu lên cổ con hết!”
Giản Tùy Anh lúc này mới ngộ ra, phun vội miếng bánh, trấn an ông: “Ông nội, ông đừng kích động, nghe con nói nè, trước hết ông đừng đến, chờ sang năm con về…”
“Ta phải đi bây giờ! Thằng nhãi phản bội kia! Mẹ nó thế nào, nó liền thế nấy, còn Giản Đông Viễn, sao lại có một thằng cha như nó, ta phải tới để dạy nó cách làm cha!”
Ông lão lửa giận ngút trời, nên nói chuyện có phần mất kiềm chế.
Giản Tùy Anh sợ ông tức đến sinh bệnh, liền ra sức khuyên can: “Ông nội, ông đừng kích động, con bây giờ, thật sự rất tốt. Mấy hôm nay còn được nghỉ ở nhà, sướng ơi là sướng. Ông thử nghĩ xem. Con trước đây dù làm chủ nhưng thân chẳng khác gì thằng ô sin, toàn còng lưng kiếm tiền cho người khác hưởng. Nay vừa lúc bán lại cho nó, về sau làm bao nhiêu thì hưởng hết bấy nhiêu, không phải là tốt quá sao?”
BẠN ĐANG ĐỌC
(ĐM) Yêu Một Kẻ Ngốc - Thủy Thiên Thừa
Random- Thủy Thiên Thừa- Thể loại: Hiện đại, thương trường, ngược, (có incest), lời lẽ thô tục, 1×1, phúc hắc ngạo kiều công x bá đạo bạo lực thụ,HE. #_có tí tẹo tèo teo cảnh hỗ công nhé^^ Nhân vật chính: Giản Tùy Anh, Lý Ngọc. Phối hợp: Giản Tùy Lâm. Edi...