Chap 50: Thời thế đổi thay

2.1K 168 15
                                    

  "Quản lý xinh đẹp, lâu lắm mới gặp lại." Nhan Đặng vỗ vai Thiên Bình. Hai người gặp nhau ở cổng, học viên cũng tới khá đông đủ.

 "Một tuần không gặp mà mồm mép tiến bộ đấy." Cô đánh nhẹ vào tay cậu, cười lớn.

 Thiên Bình không ngờ mình có thể cách ly cái điện thoại đến một tuần chỉ vì thất tình. Sáng nay mới bật lên, thấy màn hình báo toàn cuộc gọi nhỡ, cô mới phát hiện rằng đã đến lúc phải trở lại rồi.

 Từ phía tầng gửi xe, Bạch Dương xuất hiện. Hai người nhìn thấy nhau, anh giơ tay lên mỉm cười định chào cô, cô liền coi như không nhìn thấy, bỏ lại Nhan Đặng đi thẳng.

 Nhan Đặng nhìn cánh tay cứng đờ của Bạch Dương, khoan khoái đi đến vỗ vai:"Cảm giác thế nào?" nói rồi nhìn theo bóng cô nhếch mép:"Đúng là Thiên Bình của tôi có khác."

  Vũ Bạch Dương thật sự chưa biết tại sao cô lại có thái độ này. Còn Nhan Đặng? Chẳng lẽ lại ở trước mặt bao nhiêu học viên đánh nhau tiếp?

......

 Thiên Bình cất túi vào tủ đồ thở dài. Tình hình bây giờ thật có chút không quen, thậm chí cô còn bất ngờ với thái độ của bản thân.

 Bạch Dương mang theo khuôn mặt như mất sổ gạo đi vào ngay sau đó, ánh mắt cô và anh lại chạm phải nhau. 

 Thiên Bình đứng thẳng, coi như bình thường đi qua.

 "Thiên Bình." Anh giữ lấy tay cô:"Em ổn chứ?"

 Cô nhìn anh rồi lại nhìn xuống bàn tay bị anh nắm, từ từ gỡ ra lùi lại một bước:"Em hoàn khỏe mạnh."

  "À" Bạch Dương tự nhiên thấy hụt hẫng khó nói, gãi đầu mỉm cười:"Tại anh tưởng em mệt."

 Thiên Bình im lặng.

  "Hôm nay chỉ là buổi khởi động, tý nữa về anh mời em đi ăn có được không?"

 "Không! Em có hẹn với Nhan Đặng." Thiên Bình nhanh chóng trả lời.

 Nói rồi cầm lấy sổ ghi chép, quay người đi ra khỏi phòng.

 Ầm! 

 Bạch Dương mạnh bạo bước đến đóng cánh cửa trước mặt cô lại, một lần nữa giữ lấy tay cô:"Em giận anh?"

 Cô giật mình, cả cơ thể dường như bị anh ép trở lại tủ.

 "Buông ra." Thiên Bình giật mạnh tay:"Anh cáu cái gì?"

  "Vậy nói xem thái độ của em là sao?" Anh nhăn mày, đây là lần đầu tiên cô và anh xảy ra cãi vã.

 "Vũ Bạch Dương! Em từ bỏ." 

"Hả?" Anh bất ngờ.

 "Tô Thiên Bình từ bây giờ sẽ không bám theo anh nữa, anh sẽ không còn cảm thấy phiền toái khó chịu." Cô nhìn thẳng anh dõng dạc, đáy mắt trong veo không một chút gợn. Dường như đã thông suốt, đã quyết tâm.

 "Anh.." Bạch Dương vẫn còn chút sững sờ nhỏ giọng:"Sao đột nhiên lại..."

 "Tại em mệt rồi." Thiên Bình hơi cười.

Thật sự đã dốc hết sức lực.

 Bên ngoài toàn những âm thanh cười đùa và tiếng đập bóng. Vui vẻ như vậy, trái ngược với sự bối rối nơi đây.

[12 Chòm Sao] Ái Vô HốiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ