120

503 33 3
                                    

Duy mạnh trở lại nhà nghỉ đó là đã tầm hai tiếng sau trận... đẩy nhẹ cánh cửa bước vào dưới ánh đèn yếu ớt nhìn một cục đen lù lù ngồi quấn chăn kia...

Ở bên hông là mì tôm lẫn nước vươn vãi..

- thằng kia... tỉnh rồi không về clb ở lại làm cái đ* gì... định chờ ông dẫn đi ăn nữa à..

Mộng tưởng quá rồi đấy, nếu không phải lễ tân gọi điện đến báo người trong phòng chưa trả phòng thì từ từ hắn mới đến lấy lại cm đi...

Di nghe động nhìn lên mạnh mở đôi mắt nặng nề của mình nhe răng ra cười, cái thằng này còn cười được...

Hôm nay hắn đã tận cùng đến hai cái xui rồi, coi hắn cho mày đi làm vật tế giải đen bây giờ...

- nào dậy dậy... dậy trả phòng cho người ta, định ở đây mãi đấy à...

- mệt...

- gì...

- di mệt mà...

- ...

Tao làm mày mệt à... mạnh lắc người làm di vẫn yếu ớt dựa vào ngực hắn, đói nữa... cả ngày hôm nay chỉ ăn mì tôm uống nước ngọt mệt lắm... di hông nhớ mày là thằng nào nhưng mà lỡ cứu rồi cứu di đi...

Mạnh lấy tay đo nhiệt cho nó, xem ra còn sốt hơn ngày hôm qua nữa... chú mày không phải khỉ, sống rừng rú thế cũng bệnh được...

Đem mày đi vứt đâu đó chắc không sống nổi quá hai ngày...

Mạnh lướt điện thoại tìm số thanh hộ, người gia lai tụi mày đến mà rước về lại cả tối nay bên hắn sẽ dọn đồ mai bay sớm đ* lo cho con khỉ này được...

Cơ mà nghe tiếng của thằng thanh bên kia chưa gì đã cười thẳng vào mặt hắn còn giả vờ đau mũi trêu ngươi làm mạnh tức điên tắt chưa đến giây thứ tư kia...

Nguyễn phong hồng duy, một lương xuân trường một vũ văn thanh mày chịu tội hộ cả hai thằng đó đi...

...

Đức huy vẫn tiếp tục bỏ cái chân giò vào bát chút chút lén đưa mắt nhìn lấy tuấn anh đang xoay vận nhìn đồng hồ...

Nó muốn đứng dậy rời đi trước thì huy lại kéo nó ngồi xuống... đây không đem tiền nhé, mày là chủ nhà ngồi yên đó không được đi đâu hết... tính bỏ khách mà đi hay sao...

Nhưng mà...

Tuấn anh có vẻ mệt mỏi nhìn tin nhắn báo đến kia, là trường gọi nó về lấy... rõ ràng là phải nói chuyện rành mạch...

Huy đưa tay cầm luôn chiếc điện thoại lướt sơ bỏ vào túi, hôm nay anh sẽ đưa em về, đ* hòng chạy...

...

Mộc được trường bế đặt nhẹ nhàng trên chiếc giường lớn... ở bên trong căn phòng cách âm tốt chẳng nghe được tiếng mưa, hải vô thần nằm gõ nhịp ngón tay trên giường ...

Chỗ này không giống khách sạn cũng không giống motel cho lắm... hay là học viện...

Chắc cũng không phải, phòng học viện không to đẹp như thế này...

619 ~ Em Là Của TôiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ