"Đây là đâu?"
Trong phòng u ám, nữ tử từ từ mở hai mắt, lông mi nhẹ nâng, trong mắt xuất hiện một tia nghi ngờ, muốn từ trên mặt đất đứng lên, lại phát hiện tứ chi của mình không có lực.
Bà nhớ rõ, sáng nay đi chợ muốn giúp nữ nhi chọn chút quần áo, muốn sửa thiếu sót của những năm gần đây, thì có một người bỗng nhiên xông đến, đả thương hai người của chiến đội Nghịch Thiên, cũng làm mình mê hôn bất tỉnh, khi mình tỉnh lại, cũng đã ở trong này.
Xoa huyệt thái dương đau đớn, bà dùng sức đứng lên, bước chân lảo đảo một cái, suýt chút nữa ngã xuống đất, may mắn phía sau chính là vách tường, bà dựa vào mặt tường, mới không ngã xuống nữa.
"Chẳng lẽ, những người đó bắt cóc ta là muốn dùng ta để uy hiếp Phong Nhi?" Đôi mắt vừa xoay, bà đã đoán ra nguyên nhân những người đó bắt bà đi, lông mày nhỏ nhíu lại, sau đó thả lỏng ra, trong mắt tỏa ra tia kiên định.
"Ta tuyệt đối không để những người đó uy hiếp đến Phong Nhi, những năm gần đây, Phong Nhi đã đủ vất vả rồi, sao còn có thể bị ta liên lụy? Không thể, ta không thể ở đây ngồi chờ chết, ta phải thoát khỏi đây."
Đột nhiên nhớ đến hôm qua Hạ Như Phong giao cho bà mấy viên đan dược, mắt của bà sáng lên một chút, vội vàng sờ soạng y phục của mình một phen, lấy ra một bình ngọc.
May mắn là những người đó không soát người, mới cho bà để lại đan dược.
Mở bình ra, đổ ra một viên đan dược trong suốt, đưa vào trong miệng, ở lúc ăn vào, thể lực dần bắt đầu khôi phục, cũng đúng lúc này, ngoài cửa vang lên tiếng bước chân, bà vội vàng giấu đan dược ở trong ống tay áo, ánh mắt không cẩn thận nhìn đến vôi trong góc, nhất thời có chủ ý.
"Két…!"
Tiếng cửa bị đẩy ra, một tia ánh mặt trời chiếu vào, Hạ Chi Nhược cảm thấy một trận khó chịu, vươn tay che tia sáng chói mắt lại, chờ thích ứng lại, mới từ từ thả tay xuống.
Đi vào là một nam tử cái lấm la lấm lét, lúc hắn nhìn thấy Hạ Chi Nhược, ánh mắt sáng lên, xoa nắm đấm, nước miếng suýt chút nữa rơi xuống mặt đất.
"Ngươi là ai?" Hạ Chi Nhược kiềm chế chán ghét ở trong lòng, ra vẻ trấn định nhìn nam nhân kia.
Nam nhân này là một cao thủ, lúc trước hắn chỉ dùng mấy chiêu đã đánh bại hai người trong chiến đội Nghịch Thiên, cấp bậc của hắn, ít nhất cũng là Linh Tướng.
"Ha ha, tuy ngươi khá lớn tuổi, nhưng khuôn mặt này vẫn tuyệt thế như vậy, nhưng mà nhị điện hạ nói, muốn dùng ngươi để dẫn nữ nhi của ngươi ra, mà ngươi... Ha ha, sau khi việc thành, tự nhiên sẽ thuộc về chúng ta."
Nam nhân chớp mắt, cười tủm tỉm nói.
"Nhị điện hạ?" Hạ Chi Nhược hơi sửng sốt, nhíu lông mày lại: "Ngươi nhận mệnh lệnh của nhị điện hạ?"
"Đó là tất nhiên, nhị điện hạ đã sớm thèm nhỏ dãi mỹ mạo của nữ nhi ngươi, vì đạt được nàng, bất đắc dĩ ủy khuất ngươi, ha ha, yên tâm đi, không cần bao lâu, ngươi và nữ nhi của ngươi có thể... A..."
![](https://img.wattpad.com/cover/201030084-288-k229837.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
Tà Phượng Nghịch Thiên
General FictionHạ Như Phong, con gái của một cổ võ thế gia Hoa Hạ bất ngờ xuyên qua trở thành nữ nhi bị hắt hủi của Nghiêm gia, bị đuổi khỏi Thiên Lang quốc. Một người yếu đuối không thể trở thành Triệu Hồi Sư sau khi bị hãm hại tới chết lại đón nhận một linh hồn...