Quyển 1 - Chương 17: Ai là phế vật

1.8K 65 2
                                    

Buổi đấu giá ban đêm, tiếng người huyên náo, rất nhiều người vây quanh lối vào, trông thật phi thường náo nhiệt, một số người không rõ nguyên nhân cũng tới, đứng hỏi những người bên cạnh, mới biết được là chuyện gì đang xảy ra, ánh mắt lóe sáng nhìn khắp chung quanh, thỉnh thoảng chỉ chỉ trỏ trỏ.

"Ngoại công, nơi đây giao cho ta là được rồi."

Ánh trăng nhu hòa rơi đầy khắp nơi, khuôn mặt thiếu nữ ngây thơ không thoát khỏi nụ cười thản nhiên, đêm nay nàng mặc một thân váy dài màu bạc, dưới ánh trăng phảng phất như Trích Tiên hàng lâm (đáp xuống, rơi xuống), giờ phút này không thoát khỏi ánh mắt nhìn chăm chú của vạn người.

Tất cả mọi người kinh ngạc nhìn sự thay đổi của Hạ Như Phong, Vân Lan cắn chặt môi, đáy mắt xẹt qua một tia ghen ghét, không thể phủ nhận, bây giờ trên người Hạ Như Phong toát ra một loại khí chất không thể diễn tả được, điều này khiến cho Vân Lan người tự xưng là đệ nhất mỹ nhân của Hỏa Vân thành thật không thể nào chịu được?

Hung hăng trừng mắt nhìn dung nhan tuyệt thế của Hạ Như Phong, Vân Lan thiếu chút nữa là đã cắn nát đôi môi: "Càn rỡ, nơi đây có phần cho ngươi nói chuyện sao, phế vật không có tư cách ngắt lời."

Tựa như không bị giọng điệu của nàng làm tức giận, trên mặt thiếu nữ vẫn như trước, nhàn nhạt nở nụ cười, trong con mắt chứa đựng sự nghiêm túc, lạnh lùng liếc nhìn Vân Lan, nhẹ giọng lẩm bẩm một câu: "Phế vật sao?" Ngón tay vuốt ve cằm, điểm điểm nhè nhẹ, tán đồng nói: "Ngươi nói không sai, phế vật là không có tư cách để nói chuyện."

"Hừ, nếu biết rõ như vậy, còn không mau cút đi, chẳng lẽ muốn bổn tiểu thư ta giáo huấn ngươi lần nữa sao?" Khóe miệng Vân Lan kéo lên một nụ cười khinh bỉ, nàng vốn không đem Hạ Như Phong để vào trong mắt, vì đối với nàng phế vật không đáng một xu.

"Phong nhi" Hạ Lâm Lạc tức giận, vội vàng kéo tay Hạ Như Phong, đem nàng bảo hộ tại phía sau của mình: "Phong nhi, nơi này có ta xử lý được rồi, ngươi lui xuống trước đi."

Hạ Như Phong như không có nghe theo lời của Hạ Lâm Lạc, nàng nhẹ nhàng đẩy cánh tay của Hạ Lâm Lạc, bước lên, nụ cười trên mặt đã biến mất thay vào đó chính là sự lạnh lẽo: "Ngoại công, ta chỉ muốn cho nàng biết rõ, đến cuối cùng ai mới là phế vật, Vân Lan, nếu như ngươi muốn khai chiến với ta, ta liền tiếp chiến."

"Ách?" Vân Lan đầu tiên là sững sờ, sau đó lại giống như nghe được chuyện cười, nhịn không được phá lên cười, cười không ngừng, nước mắt đều chạy ra: "Hặc hặc, ta không nghe lầm chứ? Ngươi phải biết rằng, ngươi chỉ là một thất cấp Linh Sĩ, a không, tu vi của ngươi đã rớt xuống rồi, hiện tại chỉ là một ngũ cấp Linh Sĩ mà thôi, hặc hặc."

Những người Vân gia nghe được lời của nàng, cũng nhao nhao cười theo, toàn bộ gian phòng ngập tràn tiếng cười.

Tu vi của Hạ Như Phong đã trở về, đã có thể hoàn toàn thuần thục nghịch thiên quyết, trừ phi là tu vi của người đó cao hơn rất nhiều, bằng không thì rất khó có thể cảm nhận được khí tức trên người nàng, khi nàng sử dụng linh lực, mới có thể dò ra được cấp bậc của nàng.

Tà Phượng Nghịch ThiênNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ